- Chuẩn bị micrô, nhạc cụ trang phục đầy đủ rồi, bây giờ là sự thể hiện của ca sĩ Lâm Trúc Nhi biệt danh ( heo đất ) với bài hát xin được bắt đầu, mời mọi người cho chào vỗ tay!!!!!- hắn giới thiệu bằng giọng nhí nhảnh để chào đón nó.
Nó mỉm cười:
- Hắn thật có khiếu hài..! Nếu hắn cứ vui vẻ mà bỏ đi giọng lạnh lùng có phải hay hơn không ????- nó nghĩ trong đầu Nãy còn chọc tức nó giờ lại bắt nó phải cười rồi. " gét mà".
Hắn giữ im lặng để nghe giọng con heo đất này hát, chua chát ra sao.
Nó cất giọng họa mi hát bài " một con vịt". Giọng hát nó trong trẻo lạ thường, chứ không phải giọng vịt đực giống con vịt trong bài hát.
Hắn nghe xong ngây người ra vì quá ngạc nhiên vì chất giọng của nó ( quá sức tưởng tượng của hắn, hắn muốn làm nó quê nhưng chắc là khó có thể thực hiện).
- Cậu hát hay lắm !! Giống ca sĩ nhí chuyên nghiệp!! - hắn khen nó.
Lần đầu tiên hắn được nghe giọng hát hay và dễ thương như vậy, hắn mải theo đuổi suy nghĩ của mình.
Hắn lúc nào cũng chẳng kheen được câu nào ra hồn mà, toàn khen theo kiểu ( vừa đấm vừa xoa).
- Quá khen !! Tớ chưa thể hiện tài năng thực thụ thôi..! - nó khiêu chiến với hắn.
Nó gọi với hắn mấy lần mà không thấy hắn thưa:
- NGUYỄN DUY ANH ....!!! - nó hét to.