Hey! Các bạn dạo này có theo dõi truyện mik không? Mik sắp bí í rồi, giờ sao đây??????
Nó được xếp chỗ ngồi mới,là một bàn ở phía cuối cách bàn hắn khoảng ba bước chân, nhỏ cũng xin cô giáo cho ngồi cạnh nó. Buổi học đầu tiên của nó trôi qua một cách nặng nề.
Trường nó có luật là mỗi cá nhân học sinh một tuần chỉ được về nhà lần vào chủ nhật. Các ngày còn lại buộc phải ở trong kí túc xá. Kí túc xá được chia làm hai loại. Khu A của Angel, A là KTX của nữ(A), A là của nam(A). Khu B của Vampire, B là KTX nữ(V), B là của nam(V). Nó được anh Kin cho ở cùng phòng với nhỏ.
"Mày ơi tới nơi chưa? KTX gì mà xa dữ vậy trời!!"_Nó khệ nệ tay cầm tay kéo đống vali của mình vừa đi vừa than.
"Con này, mày có phải là người đâu mà vừa đi chút xíu kêu mệt."
"Cái trường này còn bự hơn cả cái khách sạn năm sao gấp mấy lần luôn. Đường đi tới KTX dài thấy bà. Đi mà muốn què giò."
"Rồi mày sẽ quen thôi. Đây cũng là một cách rèn luyện đó."
"Ai là người thiết kế ra cái trường này thế?"_Nó hỏi
"Anh Kin, anh Kin đã thiết kế ra đó. Anh ấy đúng là giỏi thiệt mà"_Nhỏ tấm tắc khen
"Giỏi hành người khác thì có. Kin Ichiko, EM GHÉT ANHHH!!!!!!!!"_Nó hét lớn( cũng chẳng có ai nghe thấy đâu trừ nhỏ)
"ÁCH...XÌ....., không biết đứa nào nói xấu gì mik nữa. Mik mà biết là mik xử đẹp nó cho coi"_Anh Kin đang làm việc bỗng ách xì, xoa xoa mũi
@@@[email protected]@@ ở KTX.....
"Woa, đây là KTX sao? Thật khó tưởng tượng nổi. Vừa rộng lại vừa đẹp. Không khí trong lành thoải mái nữa."_Nó chạy lon ton khám phá.
Phòng KTX có đầy đủ tiện nghi, rộng rãi, thoải mái. Không khác gì căn phòng ở khách sạn có khi còn tốt hơn. Một phòng KTX có phòng ngủ riêng biệt cho ba người. Có nhà bếp, phòng khách... Thật tuyệt vời mà.
"Ở đây có tận ba phòng, còn có ai ở đây nữa hả?"_Nó hỏi sau khi tham quan xong.
"Ừ, sẽ có, nhưng bây giờ thì chưa. Phòng này lúc trước chỉ có mik tao. Hôm nay thêm mày."
"À, tao đói quá, dọn phòng xong đi ăn đi"_Nó xoa bụng, mặt nhăn nhó
"Mày là cái giống gì vậy? Mới ăn xong chưa đầy nửa tiếng mà rên đói"
"Ai, biết tự nhiên thấy đói quá. Ak, đúng rồi, tao phải đi ngắm bình minh đã. Trên đường tới đây tao thấy có một bãi biển. Ra đó ngăm bình minh là hết sảy"_Nó nhảy dựng lên trông có vẻ thích thú. Còn nhỏ thì mở to mắt nhìn nó. BỐP
"Mày bị điên hả? Là một vampire mày không biết rằng ánh sáng của bình minh là rất có nguy hiểm cho Vam không? Nó sẽ thiêu đốt da mày. Có khi mày còn có thể chết khi đứng trước nó"_Nhỏ cốc nó một phát, tức giận nói
"Tao biết!! Từ nhỏ đến lớn tao chưa bao giờ được nhìn thấy bình minh. Tao cũng mang một nửa dòng máu Angel mà. Biết bao năm tao đã lúng chìm trong bóng tối, bây giờ tao muốn được ra ngoài thế giới, đối mặt với những cái được coi là ghê sợ chỉ có như vậy tao mới thực sự mạnh mẽ được. Để có thể đối đầu với những kẻ đã giết hại bame tao, làm cho gia tộc tao tan nát, làm mất hết tất cả mọi thứ và lấy đi hạnh phúc của tao. Những kẻ đó rất ác độc, làm bất cứ điều gì, bất chấp chém giết chỉ để làm thỏa mãn lòng tham của họ. Nếu tao cứ yếu đuối và luôn sợ hãi thì làm sao tao có thể đối mặt với những tên đó????"_Nó uất ức nói ra. Đầu cúi gầm xuống, đôi mắt nó dần chuyển sang màu đỏ. Tay nắm chặt thành cú đấm. Chiếc răng nanh của nó mọc dài ra. Khuôn mặt nó đanh lại, nhiệt độ thân thể nó ngày càng giảm.Thấy nó gần như không kiểm soát được mik nữa nhỏ òa khóc chạy tới ôm nó
"Tao xin lỗi, tao xin lỗi vì tao đã không biết những năm qua mày đã sống trong đau khổ. Xin lỗi hic..hic..."_Nhỏ vừa khóc vừa nói, là bạn nó nhưng nhỏ chẳng giúp gì được cho nó, nhỏ thấy rất có lỗi.
Nó bĩnh tĩnh lại, thở ra một cách nặng nhọc. Nó lại mất kiểm soát rồi.!!! Từ nhỏ nó đã bị vậy rồi, khi nào nó thật sự rất giận dữ là nó sẽ không kiểm soát được mik làm gì. Hình dạng của nó như một Vampire thực thụ. Lúc nó vui vẻ thì nó là một cô bé Angel đáng yêu. Nhưng lúc nó tức giận là hiện thân của Vampire.
"Mày không có lỗi, nín đi! Tao không khóc thì sao mày lại khóc chứ??"
"Mày cứ làm những gì mày muốn, nhưng tuyệt đối đừng hại đến bản thân"_Nhỏ buông nó ra dụi mắt nói
"Ok, tao hứa với mày mà ,"
"Mày đi ngắm bình minh với tao không? Nghe nói nó đẹp lắm."
"Tao sẽ đứng từ xa nhìn mày ngắm bình minh, tao không thể đi được."
••••• phút sau ••••
"Có cần làm như vậy không? Nhìn nóng nực chết"_Nó rên lên vì nhỏ đã bắt nó bịt kín mít, bộ quần áo tay dài màu đen. Bên ngoài là một chiếc áo khoác dày đen nốt có mủ.
"Mày phải mặc như vậy, để tránh bớt ánh sáng.Tia sáng mặt trời rất nguy hiểm. Mày không được nhìn thẳng vào ánh sáng đó."
"Mày yên tâm tao có kính áp tròng chống bức xạ mà do chị Yuki tạo ra đó. Rất hiệu quả"_Chị Yuki là nhà khoa học nghiên cứu cực giỏi đó nha.
"Mày đi cẩn thận"
"Được rồi, pp tao đi đây. Chỉ còn p nữa là tới giờ rồi"_Nó chạy một mạch ra tới biển.
Trời còn vẫn còn tối. Nó bước từng bước dọc bãi biển, nhìn ra xa.
"Bình minh!"_một ánh sáng đang lấp ló sau núi, cứ từ từ nhoi lên. Ánh sáng chiếu xuống mặt nước tạo ra thứ màu rất đặc sắc. Huyền ảo, sinh động. Ông mặt trời đã lên và thứ ánh sáng kia, lan rộng chiếu thẳng tới nó.
Nó mãi mê ngắm nhìn mặt nước thì có cảm giác toàn thân mik đang rất nóng.
"Ánh sáng mặt trời! Tại sao lại nóng đến vậy chứ?"_Nó cúi đầu xuống chống tay vào gối thở hồng hộc. Nó cảm thấy khó thở. Toàn thân nó như đang tắm trong nước sôi.
"Nóng quá!!!!!"_Nó hét lên sau đó ngồi bệt xuống ôm lấy đầu. Đưa bàn tay ra trước mặt, nó hốt hoảng. Tay nó giống như đang bị cháy đi, nó vội đúc tay vào trong túi áo.
"Mik cần phải thật bình tĩnh, mik cũng mang nửa dòng máu của Angel kia mà, tượng trưng cho ánh sáng."_Nó đứng dậy, hít thở đều.
"Mik có thể làm được." Nó thả lỏng tay, mắt nhìn vào ánh sáng mặt trời. Nó tự hạ nhiệt độ cơ thể của mik để có thể hòa hợp với cái nóng kia. Nó đã làm được rồi, cuối cùng nó cũng làm được rồi.
"Ya!! Mik làm được rồi.. bình minh đúng là thật đẹp. Mik phải chụp hình lại cho Yukino xem mới đc"_Cơ thể nó đã bình thường trở lại nhưng nó vẫn còn một chút khó khăn dù gì nó cũng là Vampire. Có thể đứng trước bình minh như vậy thì nó đã mãn nguyện rồi. Phong cảnh bình minh này làm tâm hồn nó thật nhẹ nhàng, nó cảm thấy thoải mái.
Sau khi ngắm bình minh xong là h sáng. Nó muốn đi tham quankhu vườn của trường. Nó đi dọc theo hàng cây tiến thẳng vào khu vườn. Vào tới nơi nó thật sự kinh ngạc.
"Đây là giống như là một thiên đường cây cối vậy. Thật tuyệt"_Đập vào mắt nó là một thảm cỏ mềm mại xanh tươi. Trên đó có rất nhiều cây và hoa. Thật thơm mát, nương thơm nhè nhẹ, vô cùng dễ chịu. Nó cứ đi, đi mãi, không lo nhìn đường.
BỐP
"Eo ôi! Đau quá, cái cây chết tiệt"_Nó đâm đầu vào một cái cây to lớn, làm nó u đầu. Đang cằn nhằn vô tình nó liếc qua một xác chết à không là trai đẹp mới đúng. Đang nằm dưới gốc cây. Một tay gác lên là gối. Hắn mặc đồng phục hs, tay áo được sấn lên. Dáng nằm thật giết người. Đôi mắt nhắm lại, mũi cao, môi mỏng. Da thì trắng hơn trẻ sơ sinh. Mái tóc được vuốt lên.
"Oa, mỹ nhân!!"_Nó hâm mộ
"Người gì đâu đẹp vậy trời? ư, mà sao thấy tên này nhìn quen mắt vậy ta?_Nó gãi đầu suy nghĩ
"A, là tên điên lúc nãy. OH MY GOD!!! Kenji Hacki!! Đúng là xui xẻo thiệt, tại sao lại gặp hắn chứ?"_Nó khoanh tay lại bặm môi định đi tiếp.
"Tên này nhìn đẹp thật, cứ như là trời sinh cho hắn vẻ đẹp như thế. Không phải do hắn đã từng giết mik chứ không là mik đã đổ trước hắn rồi (~_~メ). Nhưng mà trông lúc ngủ nhìn hắn hiền thiệt." _Nó đang lơ đễnh định bước tiếp tục nhưng lại dừng lại tiếp, quay qua nhìn hắn cười, nụ cười ấy không có gì tốt đẹp hết rất gian.
"Hehe, ngươi đã giết ta một lần, vậy ta sẽ chơi khăm nhà ngươi một lần"_Nó mãi mê tụi mà không để ý là có một người nãy giờ vẫn theo dõi từng nhất cử động của nó. Nó lui về sau một cái cây lớn, nó chảy vọt lên cây một cách nhanh chóng. Nó giỏi leo cây lắm nha!!!
"Thấy rồi sao? Mặc kệ, ngươi thấy mà ngươi vẫn lơ thì ta sẽ làm tới hehe..... Thủy băng"_Nó hô lên một tiếng nhỏ đủ chỉ để nó nghe, bàn tay nó xuất hiện một quả cầu nhỏ màu xanh......
ÀO..Ào...........RẦM.....
"Chết tiệt, con nhỏ đó"_Hắn đang nằm chờ xem nó định làm gì tiếp theo nên không phòng bị đã bị nó cho một đòn. Đột nhiên một dòng nước từ đâu tạt mạnh vào mặt hắn, nước cực lạnh làm hắn phải rùng mình. Đang định đứng lên thì nước dính trên người hắn dần biến thành băng, đông cứng hắn lại.
"Hahahhah mắc cười quá, . - coi như chúng ta hòa nha. Ngươi hỏa thì ta thủy. Bye nha"_Nó ôm bụng cười ngặt nghẽo. Sau đó vọt đi.
"Cô hãy chạy đi, đừng để tôi tóm được, nếu không tôi nhất định cô sẽ không yên đâu"_Giọng hắn lạnh lùng vang lên. Dám cá, nếu có ai ở đây thì thế nào cũng tưởng tai mik bị điếc cho xem. Kenji Hacki người rất kiệm lời,. Mỗi lần nói chưa đến từ. .
Nghe giọng điệu của hắn mà nó rùng mình.... └(^o^)┘
•••••• hết
Chương này Shiro nói chuyện một mình hơi bị nhiều