Hôm nay là ngày đầu tiên Yến vào học chính thức, cái cảm giác hồi hộp cũng chả khác mấy gì hôm qua. Nó vui vẻ nhảy tưng tưng bước vào lớp. Và rồi
" Ơ! Sao mày lại ở đây?" Yến vô cùng ngạc nhiên hỏi
" Chả lẽ trường này chỉ có cho một mình mày học chắc " cô gái đối diện trả lời
" Thế từ giờ tao lại được học cùng mày à! Vui quá, ahihi! "Yến cười toe toét
" Giời ơi! Cô bạn của tôi ơi, bao giờ cô mới thành người lớn được đấy. tuổi đầu rồi mà như bé tuổi ý!" Vy than
GTNV mới: Lưu Khả Vy: xinh, gia đình khá giả, học giỏi, quậy thì thôi rồi, chơi thân với nó từ hồi cấp I, rất yêu quý nó "
" Tại tao vui quá mà! À mà mày không bị bố mẹ bắt đi du học à? Yến hỏi
" Tao xin mãi ông bà mới cho ở lại Việt Nam đó, mày biết tao phải tốn bao nhiêu tấn nước bọt và hàng ngàn chất xám để được ở lại không " Vy than
" Ơ. Sao hôm qua tao không thấy mày đâu nhỉ?" Yến thắc mắc
" À thì hôm qua tao với bố mẹ đi lên Hà Nội chơi nên chiều qua mới về " Vy kể
" AHIHI. Mà mày ngồi ở đâu đó? Lên đây ngồi cạnh tao " Nó hỏi
" Ngồi cạnh nhau cả gần chục năm trời mà mày chưa ngán à?" Vy trêu
" Hứ!Toàn nói nhảm. Lên đây ngồi cạnh tao đê " Nó nói. Sau khi nghe nó nói thêm lần nữa thì Vy cũng chịu mang đồ lên chỗ nó ngồi.
" Tao vừa nghe mấy đứa nói về chuyện hôm qua của mày rồi. Mày đúng là gan to thật." Vy kích đểu
" Chuyện nào, chuyện nào cơ?" Nó tỏ vẻ ra là ngây thơ vô số tội
" Lại chém. Rõ là tao nghe bọn kia vừa nói hôm qua mày cãi nhau tay đôi với một thằng thiếu gia nào đó mà " Vy kể
" À, tưởng chuyện gì to tát chứ chuyện đó thì là chuyện nhỏ thôi. Mày không cần để tâm đâu " Yến cười nhẹ
" Tao nghe nói thằng cha ấy tên là Nam, đúng rồi là Lâm Bảo Nam " Vy kểbg-ssp-{height:px}
" Chuyện đấy mà là chuyện nhỏ. Mày có biết rằng đó là thiếu gia độc nhất của tập đoàn LB không hả. Đó là tập đoàn đầu tư chính vào trường này đó. Chỉ cần hắn ta nói một câu là mày phải cuốn gói ra khỏi cái trường này rồi đó.Anh ta còn là bang chủ của cái bang éo nào đó nổi tiếng của thế giới ngầm đấy." Nghe Vy dọa như thế mặt Yến tái xanh như tàu lá chuối
" Có thật không?" Yến như là không tin vào tai mình
" Thật chứ sao ko thật, mày đã thấy tao nói dối mày bao giờ chưa."Vy bực mình nói " Thế là xong rồi mày dính vào anh ta là coi như cuộc đời mày kết thúc ở đây. Tao nghĩ mày nên nói trước với ông bà mày chuẩn bị lo hậu sự đi kẻo lúc đó ko kịp "
" Mày bị điên à. Tao ếch sợ. Tao xem hắn có giỏi thì làm gì được tao. Tao thách hắn giết tao đó.Đừng nghĩ rằng Dương Ngọc Hoàng Yến tao dễ bị bắt nạt. Tao sẽ mở to mắt ra xem hắn làm gì được tao. Hắn mà động đến một sợi tóc của tao thì tao sẽ không tha cho hắn ta đâu " Nó lấy lại được bình tĩnh nói mấy câu như để xoa dịu bản thân đang sợ hãi vô cùng
Cũng đúng lúc đó Nam,Huy và Thiên đi qua lớp nó............
Nghe nó nói thì Nam chỉ cười nham hiểm một cái rồi nghĩ " để xem tôi sẽ hành hạ cô như thế nào ".
Còn Huy chỉ cười nhẹ và nghĩ " đúng là một cô nhóc cá tính mà ".
Thiên thì đứng hình một lúc rồi nghĩ " còn có người trên đời này nghe đến danh tiếng của Nam mà nói được như thế sao, mình tưởng là đã tuyệt chủng rồi chứ"
Rồi sau đó họ đứng đó ngắm từng nụ cười cử chỉ,lời nói của nó. Dường như mỗi hành động của nó đều làm cho họ cảm thấy ấm áp cô cùng. Bỗng một giọng như khiến họ bừng tỉnh sau khi họ lạc vào một thế giới khác.
" mấy anh ở đây có chuyện gì? " Vâng và ko ai khác chính là Gia Hân
" À! Bọn anh chỉ đi ngang qua đây, định vào gặp em gái thôi " Nam giải thích
" Các anh đừng nghĩ sẽ dễ dàng qua được mắt em, đứng ngắm con gái nhà người ta mà còn chối " Hân trêu đùa
" Bọn... bọn anh có... ngắm... có ngắm ai... ai đâu mà "Thiên cười xuề
" Lại chối, anh nghĩ là... "
" Thôi bọn anh đi đây nhé, hẹn gặp lại em sau " Huy ngắt lời Hân rồi đưa tay chào chào cô.
Mọi người lúc đó không ai để ý khi ngắm nó lúc ấy thì tim anh như đập loạn rồi mặt anh thì đỏ ửng như quả ca chua, nhìn anh vô cùng đáng yêu. Nhưng trong lúc này anh và Yến vẫn chỉ giữ mối quan hệ là oan gia không đội trời chung thôi, chứ anh không nghĩa được gì nhiều.