Trễ giờ rồi đi học thôi-Tuấn lên tiếng kết thúc cuộc đấu khẩu rất chi là tình cảm của chị Di và anh Lâm có lẽ đây là lời chào buổi sáng mà nó và Lâm dành cho nhau sau năm không gặp mặt
---
chiếc mô tô phân khối lớn chạy như bay trên đường,chiếc nào chiếc nấy phải nói chói loà đủ màu đủ sắc như cầu vòng phiên bản xe mô tô ý
Đổ trước ngôi trường phổ thông Sun,từ lúc họ xuất hiện đã là tâm điểm của sự chú ý,tiếng xì xào vang lên
Hôm nay có ai chạy mô tô nữa thế nhỉ-hs thắc mắc
Đúng rồi bình thường chỉ có chị Di là đi bằng cái đó đến trường thôi-một cô bé lớp đáng yêu là một Fan cuồng của nó nhíu mày thắc mắc
.....
con người cởi bỏ chiếc mũ bảo hiểm,một người quá quen với cái trường này rồi chính là nó,còn người kia lặp tức trở thành miếng mồi cho cái đám hám trai ở trường Sun nhìn mà muốn chảy cả nước dãi
Lọt con mắt ra bây giờ nè mấy bạn-lời nói của nó hết sức nhẹ nhàng nhưng tính sát thương vô cùng lớn,khiến bọn họ vờ lơ đi chàng hoàng tử trong sự hối tiếc,nhưng khi nó và anh bỏ đi họ lại nhìn típ(bó tay)
------lớp a----
Lớp ta lại có hs mới nữa nhé các em-bà giáo lại cười rạng rỡ khiến mấy đứa con gái trong lớp thấy phấn khích vô cùng vì mỗi lần bã như thế bảo đảm có trai đẹp
Các em vào đi-bà cô vẫn giữ nụ cười xoay ra cửa nhìn anh chàng như một khuôn đúc ra
Chào mọi người tôi là Hoàng Thiên Lâm rất vui khi được làm quen với mọi người-Lâm nói rồi cười cười rãi rãi đầu trong rất đáng yêu
tôi là Hoàng Thiên Tuấn-Tuấn lạnh lùng nói rồi đi xuống cuối lớp dãy bàn số ngồi,Lâm cũng lon ton chạy đến ngồi chung với Sin
Các em học đi nhé cô đi đây-bà cô thở dài rồi rời khỏi lớp
(tiết Văn)
Các em lấy giấy ra viết một đoạn văn cho tôi đề là "Viết về người mà em yêu quý nhất"bất đầu làm bài
Cả lớp ai cũng cấm đầu cấm cổ làm con hắn đang lơ ngơ như bò đeo nơ
Nè sao không làm bài-nó nhìn sang tờ giấy trắng và cái vẻ ngơ ngác của hắn thắc mắc hỏi
Hihi bà chỉ tôi nha,kêu tôi chơi game thì còn coi được chứ viết văn tôi bó tay-hắn cười trừ vì môn văn là cái môn hắn học dốt nhất
Được rồi để tui chỉ cho-nó cười gian nhưng chả ai nhìn thấy
Ê ê chỉ cho tôi với Di-Lâm cũng đang chả biết làm gì trên tờ giấy thì nghe thấy nó chịu chỉ bài cho hắn thì mừng hết lớn nhất định nó cũng sẽ chỉ cho anh vì anh là bạn thân lâu năm của nó mà
Ok luôn coi như hôm nay tui là bụt đi,nhưng tui có một điều kiện-nó nhân cơ hội người ta có việc cần nhờ nên ra điều kiện
Ok điều kiện gì-hắn và Lâm đồng thanh
Bé bé cái mồm thôi ông thầy ổng nghe bây giờ,ra chơi nói cho biết,Nam ông có biết Kim Tan hông-nó nhìn hắn hỏi
Biết biết tôi tuy ở Anh nhưng ai nổi tiếng trên toàn thế giới tôi điều biết hết nhé-hắn được nó hỏi nên có dịp nổ nên nói luôn
Mày sanh ở hố bom phải không?-Lâm hỏi
Tao sanh ra ở bệnh viện hố bom lúc nào-Hắn phản bát rõ ràng người ta sanh ở bệnh viện mà dám nói là hố bom
Ừ chắc bệnh viện xây gần hố bom-Lâm gật đầu đồng tình với hắn
Thôi được rồi vậy ông là Kim Tan còn ông biết Hồ Xuân Hương hông-nó nhìn Lâm hỏi
Biết chứ,tôi còn nhớ lúc tụi mình lớp hay gì đấy có học cái bài thơ của bà này viết phải hông- mắt Lâm sáng rỡ
Ừ đúng rồi,bây giờ tôi đọc người chép nhé-nó vừa nói vừa lấy tinh thần làm bụt
Tại chiếc bàn người đọc còn người thì cặm cụi ghi ghi chép chép
p sau
Ông thầy nhìn đồng hồ rồi nói
-Nộp bài thôi các em
Hơ... may quá vừa kịp-hắn và Lâm thở phào nhẹ nhõm,muốn biết bài văn viết gì thì đón đọc chương típ nhé
END chương