Nó nói xong liền đi theo hắn để lại một đống going bão ngoài kia, nó cùng hắn vào trong Bar, khi vào thì nó hỏi:
- Nè anh hay vào đây lắm hả?? - Hắn thấy vậy thản nhiên trả lời
- Ngày nào cũng vào! - Nó nghe xong trợn mắt nhìn anh.
- Tr......... Đúng là con nhà giàu có khác!
- Khác gì? Tôi thấy rất rất chi là " bình thường " mà! - Hắn nói típ
- Vậy mà bình thường hả? Bó tay anh luôn đó, " NGU " thì để bà chỉ cho nhá!
+ : Nhà giàu như anh mới thường vào đây! À chắc anh ở / luôn quá!
- Sao cô biết tôi ở / hả? - Lúc đầu hắn đang sì khói vì nó bảo ngu mà còn nhấn mạnh nữa chứ, nhưng khi nó nói vậy thì hắn ngạc nhiên hỏi
- Im để bà giảng cho mà nghe rồi chap ưng hỏi gì thì hỏi!
+ : Anh quá rảnh.
+ : Cuối cùng là sức anh tốt!
=> Anh đúng là đến đây giải trí, đó là mấy người khác nói vậy còn riêng tôi thì tôi thấy anh đến đây để " ĐỐT TIỀN " đó đồ dở hơi à! - Nó nói đã rồi phán ra một câu suy luận chết người.
- CỐC! AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...... Đau quá đi aaaaaaaaaaaaaa!!!! - Hắn đã tặng cho nó một cái cốc đầu vô cùng " nhẹ nhàng " đấy chứ!
- Ai biểu cô nói tôi vậy chi! Mà cái giọng cô to quá hên là ở trong phòng Vip rồi đó chứ không thôi người ta bắt cô vào sở thú đấy! - Hắn nói
- Kệ tôi mà tôi hỏi nhá tại sao lại bắt tôi vào sở thú vậy? - Nó ngây ngô hỏi
- Cô không biết hả? Để cho Ông chỉ cho Con nhá! Tại cái " Mồm " của con quá " NHỎ NHẸ " nhất quả đất mà người ta tìm không ra nhưng bây giờ tại Bar Yellow có con đấy nên người ta bắt con vì người ta tưởng con là: LÀ NGƯỜI RỪNG " đó! - Một cục đá, hai cục rồi ba cục rớt xuống đầu nó. Nó nghiến rang nói:
- Anh nói ai là người rừng vậy hả?
- HAHAHAHAHA... AHAHAHA! - Những tiếng cười ở góc bên kia phát ra
- Ai cười vậy? - Ngọn lửa không cần thắp đã bùng phát kích liệt
- Hai người nãy giờ diễn kịch hay quá à! Hahahaha... Xin lỗi nhưng tôi không thể nhịn cười được.... Hahaha! - Một trong nhóm Ngũ Vương nói, nhị vương đấy, Phúc Khang đó
- Anh mà cười nữa là anh bị thiểu năng đó! Cứ tiếp tục cười đi! Tôi thách anh cười đó! - Nó thách
- Không cười nữa được chưa! - Đúng như nó nói, Nhị Vương không cười nữa.
- Ai nói tao đang diễn kịch vậy hả? - Bây giờ tới lượt hắn xử lí.
- Hì.... hì... hì.. Ta..... o.. tao giỡn ấy mờ! - Khuôn mặt ngây thơ vô số tội.
- Thôi chúng ta uống đi! - Bây giờ là Gia Bảo lên tiếng.
- Ừ! Mày nói đúng đấy! - Hắn ngồi xuống ghế, tự nhiên cái con nhỏ Nhi mất nếp bước tới ôm hắn, nhưng hắn vẫn để cho nhỏ ôm để khiêu khích nó.
- Thôi mình đi ra ngoài đây! - Nó thấy vậy hơi khó chịu liền nói ra ngoài cho đỡ.
- Sao vậy? - Phúc Khang tinh nghịch nhảy vào hỏi
- Tự nhiên thấy gai con mắt quá nên ra ngoài hóng gió ấy mà! Hihi! - Không biết tại sao nó thấy khó chịu nữa nhưng khi nghe Khang hỏi thì nói trả lời cũng như đang chửi xéo cho đỡ tức ấy mà.
- Thôi để cái thứ gai con mắt ấy sang một bên đi còn bây giờ bạn ngồi kế bên Vương đi ha! - Lan Anh vô tư không biết lời mình nói có hại như thế nào
- Hả? Ưmk! - Nó nghe vậy định phản đối nhưng mấy người ở đây quan tâm quá nên không nỡ từ chối, sau khi nó ngồi kế bên hắn thì nhỏ Nhi rất là tức, nhỏ liền có mưu
- Nè...! Minh ơi bạn uống với mình ly rượu này để chung vui hen! - Nó nghe vậy xởn da gà vì hồi nãy cảnh báo nó rồi bây giờ thì chung vui, đúng là thứ mặt nhưng thôi nhỏ đây không chap.
- Không! Cảm ơn bạn mình không uống đâu! - Nó từ chối một cách lịch sự.
- Uống đi nha! - Lại còn mời tiếp nữa chứ!
Những cái tên mình nói nếu ai không nhớ thì xem lại/G còn quên mà ].
((( NHƯ VẬY NÓ SẼ ỨNG XỬ SAO ĐÂY? CẢM ƠN CÁC BẠN ĐÃ ỦNG HỘ NHA! MÀ CHO MÌNH XIN Ý KIẾN CỦA CÁC BẠN ĐỂ MÌNH RÚT KINH NGHIỆM!!!)))