Áaaaaaaaaa.....
Tôi la lên thất thanh.Cuốn nhật kí của tôi đâu mất rồi.Rõ ràng hôm nay tôi có mang đi học mà.Chết mất!Tôi tìm khắp nhà mà không thấy!Đâu rồi?Mày đang ở đâu hả nhật kí?Trong đó tôi có viết về tình cảm "bạn bè"tôi dành cho Nhật và cả phần tôi ghét Huy(phần này quên chưa sửa).Tôi với Huy vừa mới làm bạn nếu để tình bạn chấm dứt dễ vậy thì sao đc chứ?Tôi vò đầu bứt tai.Ngủ sao đây?...Nói thế thôi chứ phút sau tôi đã ngủ mất tiêu(Mẹ bảo thế)
Sáng hôm sau tôi dậy sớm,quyết tâm đi trên đường xem thấy nhật kí đâu không.Đi đến trường rồi mà vẫn không thấy sổ nhật kí đâu.Tôi chán nản bỏ lên lớp.
-Ê!-Huy cười tươi
-Gì thế?-Tôi đã mệt còn mệt thêm.
-Có muốn tôi trả sổ không?
Vừa nghe nhắc đến sổ tôi đã bật dậy.Lay người hắn hỏi xem sổ gì?Hắn mặt lạnh nói...
-Nhật kí!
-Sao mà có?Mà nhật kí của ai!-Tôi hỏi dù biết trước câu trả lời
-Lấy trong cặp của cậu đấy!Ngày hôm qua!
Tôi tức máu dồn lên não.Thế mà hôm qua làm tôi tưởng trở thành người tốt rồi chứ!Ai ngờ...Huy vẫn mãi mãi là thằng chết bầm luôn chọc tức tôi mà.Ghétttt...
-Ủa vậy bạn Huy đẹp trai trả nhật kí cho mình đi chứ nhỉ!-Tôi nhìn cậu ta cười
-Sao phải trả cho cậu nhỉ?...Nhật đúng là người tốt.Có phải mình đã thích cậu ấy không nhỉ?Nụ cười toả nắng ấy...Ôi đẹp chết mất!-Hắn ta còn đọc lên nữa chứ! Ôi thằng cha này có điên không.Và tôi bắt đầu năn nỉ con chó Huy.Xin nó trả cho cuốn nhật kí.