Vân Mộc Đại Đế hắn từng ở Hoang Vực đại chiến suốt ba năm cùng Xích Huyết Ma Đế, cứu vớt trăm vạn chúng sinh, Năm đó Xích Huyết Ma Đế tế luyện trăm vạn sinh mệnh ở Thái Sơn Đại Lục, bước vào con đường thành Tiên.
Vân Mộc Đại Đế năm đó vừa bước vào Đế Cảnh chưa được một năm liền một mình ngăn chặn Xích Huyết Ma Đế, hắn sau khi đánh bại Xích Huyết Ma Đế, hai năm sau hắn bế quan tu luyện chuẩn bị bước lên Tiên Đạo.
Quay Về Năm Trước trên Cửu Thiên hai vị Đế Cảnh cường giả sắp đại chiến, Thái Thanh Kiếm Đế cùng Nhất Hoàng Đại Đế, hiện tại Thái Sơn Đại Lục chỉ có hai vị Đế Cảnh.
Đại chiến nổ ra không biết vùng ngoại ô của Thiên Không Thành, có thể tồn tại hay không còn chưa biết được, phía dưới trăm ngàn Tu Sĩ chuẩn bị rời khỏi Thiên Không Thành, nếu mà ở lại chỉ có một con đường chết.
Thái Thanh Kiếm Đế nhìn thẳng vị Đế Cảnh đối diện mình quát lớn: Tiểu Oa Nhi năm đó bổn Đế tha cho ngươi một mạng, không biết hối cải hôm nay đến đây chịu chết sao?.
"Lão già khốn kiếp năm đó ngươi giết cả tộc ta chỉ vì một cuốn Đế Kinh, hôm nay ngươi còn giả bộ cao cao tại thượng trước mặt ta!" Nhất Hoàng Đại Đế nhìn thẳng vị kia Đế Cảnh nộ hóng quát lên.
"Ha ha, Tiểu Oa Nhi năm đó bổn Đế tha cho ngươi một mạng, ngươi không biết quý trọng, được hôm nay bổn Đế liền dùng kiếm trên tay ta chém ngươi, đưa ngươi đi gặp cả nhà người ha ha!" Thái Thanh Kiếm Đế nhìn vị kia Đế Cảnh khinh thường đáp.
"Hưu chết về tay ai còn chưa nói được, hôm nay ta liền đưa ngươi đi gặp cả nhà ta, ta cũng không còn là tiểu tử ngây thơ như năm đó, động thủ đi lão già khốn kiếp!"
Nhất Hoàng Đại Đế quát lớn nâng cánh tay lên : "Ất Mộc Tiên Thiên Đại Cầm Nã Thủ".
Thái Thanh Kiếm Đế nâng thanh Vô Hồi Kiếm trên tay lên cười khoái chí đáp: "Haha, đến!".
"Thánh Thanh Kiếm Pháp Đệ Nhất Kiếm: Kinh Lôi".
Một chưởng, Một kiếm va vào nhau như thiên băng địa liệt, chỉ mới ra một chiêu liền làm nửa mãnh ngoại ô Thiên Không Thành san thành bình địa, mới thấy hai vị Đế Cảnh này ra tay liền dữ dội như thế nào.
"Haha, tiểu tử chưởng pháp không tệ nhưng còn kém xa lão phu, tiếp của ta một kiếm" Thái Thanh Kếm Đế nâng kiếm lên lao thẳng về phía trước
"Thái Thanh Kiếm Pháp Đệ Tam Kiếm: Phong Lôi Trảm".
Kiếm này vừa ra, vô tận lôi quang cùng với phong mang gào thét tiếng tới chỗ Nhất Hoàng Đại Đế, vị này Nhất Hoàng cũng không kém cạnh tung ra một chưởng đỡ lấy Kiếm kia vừa đến: "Điêu trùng tiểu kỉ, ăn của ta một chưởng".
"Ất Mộc Tiên Thiên Phá Phong Chưởng ".
Kiếm mang cùng chưởng pháp giao nhau, gây nên một vụ kinh thiên động địa , trời đất khô cằn, cây cối bị san thành bị địa hơn vạn dặm Thiên Không Thành không còn một sinh linh, không còn một hơn thở sống sót, hai vị Đế Cảnh đại chiến liên tục ba năm đánh từ Thiên Không Thành cho đến Trung Châu.
Vô số sinh linh ngã xuống oán hận, gào thét đến thấu trời, hai vị Đế cảnh một trận chiến làm hơn nữa Thái Sơn Đại Lục đứt gãy, không còn một chút sinh cơ, sau trận chiến này Thiên Đạo đứt gãy vô số không gian loạn lưu sinh ra, tạo ra một tràng cảnh tượng nếu người khác nhìn thấy cảm tưởng, không khác gì nhân gian luyện ngục.
Cuối cùng vào năm thứ tư hai vị Đế Cảnh sinh cơ mất hết , Kiếm Vô Hối trên tay tan thành mảnh nhỏ rớt xuống hư không, vị kia Nhất Hoàng cũng không tốt hơn được bao nhiêu thân thể vỡ nát, vô số vết kiếm nằm tại trên người hắn, nhìn qua hai vị này hẳn phải chết
năm sau trận đại chiến, cuối cùng vị kia Thái Thanh Kiếm Đế sinh cơ hao hết liền tan vào cát bụi không còn để lại thứ gì trên thế gian, cho dù là thanh Đế Kiếm Vô Hối cũng rơi vào hư không.
Nhất Hoàng Đại Đế thấy vị kia lão giả cùng mình đại chiến suốt ba năm, hai người nhìn nhau suốt năm, tan vào hư vô liền cười lớn "Haha, ngươi cuối cùng cũng chết, Phụ Thân, Nương ta báo thù cho các người, Gia Gia ta báo thù cho người haha",
Sau tiếng cười lớn ấy vị này Đế Cảnh thân thể tan nát, tan thành vùng một máu tươi uẩn dưỡng vùng đất này liền đền đáp lại cho thế nhân, sau cuộc chiến của hai người.
Sau trận chiến kinh thiên động địa năm đó, thế nhân còn sót ghi lại cuộc đại chiến của hai vị Đế Cảnh, đánh đến thiên băng địa liệt, đánh đến sơn hà gãy đôi, sông suối khô kiệt, mảnh đất này hôm nay liền gọi Hoang Vực.
Cũng sau trận đại chiến đó Thiên Đạo đựt gãy linh khí trôi đi rất nhiều, sau này không còn một ai bước vào nỗi Thánh Cảnh, chỉ còn lát đát vài vị năm đó bế quan không đi ngang qua Trung Châu, mới bảo toàn được một mạng, còn về Đế Cảnh thế gian này liền không còn Đế Cảnh.
Hoang Vực vì vậy cũng đóng lại thế nhân, không còn ai thấy Hoang Vực.
năm sau trận chiến của hai vị Đế Cảnh năm đó ở một vùng xa xôi Hoang Vực, đi vào sâu một tý liền thấy một thôn làng nhỏ, thôn này gọi Vân Thôn, Vân Thôn được vị tổ tiên tại năm trước lập nên, Vân Thôn nói lớn cũng không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, nhân khẩu cũng chỉ còn người hơn một ít mà thôi.
Vân Thôn sáng sớm,một đám hài đồng , tuổi đang luyện quyền cường trán thân thể, bọn chúng ước mơ trở thành Chiến Sĩ giống như các vị Đại Thúc trong thôn, trong đám trẻ nhỏ , tuổi, thoản nhìn thấy có một hài tử nhỏ tuổi hơn các huynh đệ của mình đang hăng say luyện quyền.
"Vân Mộc đệ mới tuổi chạy ra đây làm gì, mau về nhà ?" Vân Sơn nhìn Vân Mộc nói.
"Vân Sơn ca ca ta năm nay đã biết đi, biết luyện quyền làm sao không cho ta luyện quyền !" Vân Mộc khuôn mặt ủy khuất nhìn Vân Sơn đáp.
"Haha được rồi, được rồi đệ muốn luyện cứ luyện, đừng cố quá!" Vân Sơn đứng bên cạnh huy quyền nhìn vào Vân Mộc cảm thấy vui vẻ nói.
Vân Sơn cũng không để ý Vân Mộc , một bên luyện quyền hắn năm nay đã tuổi sắp bước vào tuổi có cơ hội thức tỉnh huyết mạch Vân Tộc, trở thành một Chiến Sĩ cường đại bảo vệ Vân Thôn.
Thoán một cái đã mấy năm trôi qua, Tiểu Vân Mộc đã tuổi sắp có cơ hội thức tỉnh huyết mạch Vân Tộc, mà Vân Sơn năm nay đã tuổi thành công thức tỉnh huyết mạch, trở thành một tên Chiến Sĩ mạnh mẽ Luyện Cốt Cảnh Hậu Kỳ.
Tộc trưởng Vân Tộc Vân Phá Thiên nhìn một đám hậu bối liền giảng giải cho bọn chúng về cảnh giới võ đạo phân chia mạnh yếu, để sau này khi đi săn bắt yêu thú còn có cơ hội sống sót: "Hôm nay ta liền nói với các ngươi một chút về cảnh giới võ đạo!" Vân Phá Thiên nhìn đám Hài Đồng tuổi nói.
Một đám hài tử nhìn Vân Tộc lão tộc trưởng hăn hái chắm chú lắng nghe: "Thái gia gia mau nói cho chúng ta biết a? " Một hài đồng lên tiếng nhìn Vân Phá Thiên hỏi.
"Bước vào cảnh giới đầu tiên của Chiến sĩ chia làm tứ trọng cảnh!"
"Thứ Nhất Luyện Cốt Cảnh, Luyện Cốt Cảnh luyện khắp các khớp xương trong cơ thể, trở nên mạnh mẽ đây cũng là cảnh giới quan trọng nhất mà cách ngươi nên lưu tâm!".
"Thứ Hai Luyện Huyết Cảnh, Luyện Huyết Cảnh, luyện một thân huyết nhục các ngươi mạnh mẽ, nhục thân của của các ngươi trở nên mạnh mẽ, đao kiếm bình thường không làm các ngươi bị thương được".
"Thứ Ba Luyện Tạng Cảnh, Luyện Tạng Cảnh làm Lục Phủ Ngũ Tạng của các ngươi trở nên cứng rắng mạnh mẽ, các ngươi khó mà bị nội thương được"
"Thứ Tư Luyện Nhục Cảnh, Luyện Nhục Cảnh cộng thêm Luyện Huyết Cảnh trước đó làm cho Nhục Thân của các ngươi mạnh mẽ vô cùng, một quyền tung ra hơn vạn cân lực lượng".
"Mỗi Cảnh giới chia làm Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ, các ngươi chỉ cần biết như thế là được rồi, đợi khi các ngươi đến Luyện Nhục Cảnh ta liền nói cho các ngươi biết"
Vân Phá Thiên là một vị mạnh mẽ nhất Vân Tộc một tên Chiến Sư Cảnh còn được gọi là Linh Anh Cảnh, Vân lão tộc trưởng giảng giải một hồi cho đám tiểu hài đồng liền nhìn bọn chúng vui vẻ gật đầu nói: "Được rồi các ngươi chuẩn bị đi theo ta vào Tổ Điện, thắp hương bái kiến tổ tiên trước khi giác tỉnh ".
Một đám hài đồng khuôn mặt hớn hở trong đó có Vân Mộc chạy theo lão tộc trưởng đi về phía Tổ Điện Vân Thôn, một đám hài đồng quỳ xuống vái lạy, một số thì dân hướng cho Tổ địa đợi đến lượt mình giác tỉnh, "Vân Thanh Tuyền" Lão Tộc Trưởng gọi.
"Tộc Trưởng gia gia ta ở đây" Tiểu cô nương trả lời.
"Mau đem máu của ngươi nhỏ vào Mộc Trượng" Vân Phá Thiên nói.
Sau một hồi lâu không thấy Mộc Trượng phản ứng, tiểu cô nương liền biết mình không có cơ hội làm Chiến Sĩ, chỉ có thể làm người bình thường.
Sau một hồi lâu hơn mười người không thấy động tĩnh gì, thì chợt một vòng vàng chói khắp Tổ Địa: "Haha tiểu tử tốt người vừa mới thức tỉnh Ngũ Cấp huyết mạch liền chú định ngươi sau này Luyện Nhục Cảnh" Vân Phá Thiên cười to nhìn hài tử kia.
"Vân Long ngươi tốt ngày mai Gia Gia ban thưởng cho ngươi một quả Huyết Quả giúp ngươi ổn định căn cơ tu hành".
Hài tử vừa giác tỉnh Ngũ Cấp huyết mạch tên là Vân Long cha hắn liền là một người Chiến Sĩ Luyện Nhục Cảnh, hắn sau này sẽ giống cha hắn bảo vệ Vân Thôn.
Thời gian trôi đi rất nhanh liền chỉ có mấy người thức tỉnh huyết mạch, lác đát cũng chỉ vài người Nhị Cấp cùng Nhất Cấp rất nhiều chỉ có một mình Vân Long là Ngũ Cấp huyết mạch, thêm một tên Vân Cam Túc thức tỉnh được Tam Cấp huyết mạch, sau một hồi lâu cũng đến lượt hắn: "Vân Mộc ".
"Vâng Gia Gia có ta" Vân Mộc đáp.
Sau một hồi lâu hắn cũng thức tỉnh thành công huyết mạch nhưng không cao cho lắm, chỉ có Nhị Cấp suy cho cùng đâu phải ai cũng thức tỉnh được Tam Cấp, Ngũ Cấp hắn có thể trở thành Chiến Sĩ là rất tốt rồi, cho dù nhỏ yếu hơn người khác, hắn liền cố gắng hơn người khác gấp trăm ngàn lần.
"Tốt Nhị Cấp cũng không tệ, các ngươi đã thức tỉnh huyết mạch liền ngày mai sáng sớm theo ta ngâm thuốc tẩm bổ thân thể" Vân Phá Thiên nhìn đám Hài Tử nói một cách vui vẻ.
.