Tôi với hắn giao tranh bằng hai con mắt, khiến Ngọc tiểu thư đứng giữa toát mồ hôi hột.
Tôi nhìn hắn bằng con mắt toé lửa,giọng khỉnh thường, nói chửi bới vô tội vạ như mấy bà hàng chợ
'' cái đồ ngu lâu dốt bền, có mắt như mù....., hứ tôi đây vừa cao với mét , chân dài hơn mét, cân nặng cũng chỉ có , vậy mà cái đồ ngu lâu dốt bền như cậu dám so sánh thân hình người mẫu này của tôi với một con cóc ghẻ vừa lùn vừa béo,.....đồ dốt văn,ngay cả biện pháp so sánh đơn giản cũng không biết áp dụng xời....., tôi khinh ''
nghe tôi nói vậy mà hắn đối đáp lại cũng chẳng vừa là mấy, quyết hơn thua với tôi cho bằng được mới thôi, hai tay đút vào túi quần, người hắn hơi dựa vào tường chuẩn bị tư thế đứng lâu dài, tuy cả người hắn đứng nghiêng ngả như vậy, nhưng lại chẳng bị ngã, thật ghen tị với đôi chân dài vững chắc kia.....,hắn hơi nhếch khóe môi tạo thành một nét cười coi thường, nhận xét tôi với mấy lời nói không chút nể mặt, hắn nói
'' cái đứa con gái chẳng ra con gái, vừa xấu vừa ngu lại còn mắc bệnh hoang tưởng,......người mẫu????? Hahaha thôi nào đừng kể truyện vui tai như vậy....'
Tuy hắn nói thẳng lời như vậy nhưng tôi cũng chẳng bực tức, trái lại còn cười kinh hơn, mặt dày chuyên ngành cả rồi, tay ôm mặt vờ diễn cảnh thiếu nữ xưa, ngại ngùng đối đáp với nam nhân.
'' ủa ôi, cậu cũng để ý tôi quá đi thôi, nói trúng phốc từ đầu đến chân,...... sao???? Để ý tôi từ lâu lắm rồi đúng không:D ahihi ngại quá cơ '
'' bớt ảo tưởng đi...!''
'' tôi...''đang định nói chuyện thâm tình với hắn thêm một chút, ai ngờ lại bị nàng Ngọc lôi kéo ra ngoài........, nàng ta hại tôi suýt ngã, may thay...do tôi ăn ở có đức nên mới bình an vô sự
Ngọc cầm tay tôi kéo đi, trước đó cô còn không quên quay đầu lại báo cáo với hắn rằng
'' anh, em đưa bạn về một chút nhé ''
Hừ cô nhóc này thật lạ, đi thì đi thôi, chứ cần đếch gì phải báo cáo với hắn làm chi cho mệt, cơ mà chuyện nhà người ta cũng chẳng liên quan đến tôi, đúng là hai anh em nhà rảnh dỗi.
Tôi im lặng đi trước, còn ngọc lẽo đẽo theo sau, đang yên bình bước trên vỉa hè ngập bóng, thì chợt nghe thấy tiếng nói của Ngọc Vang lên
'' Thư này....! '' ngập ngừng một chút,có vẻ như Ngọc đang muốn suy nghĩ lại xem có nên nói với tôi hay không, nhưng khi thấy bản mặt tôi hiện lên hai chữ tò mò,nàng ta mới quyết tâm nói tiếp ''cậu....có thể giữ bí mật chuyện tớ bị bắt nạt ở trường với anh tớ được không???'
Hả???? Chỉ vậy thôi ư....., Xời....Còn cần cô ấy nhờ vả ư????, tôi với hắn cũng chẳng quen thân gì, tôi cũng chẳng dỗi hơi đi bép xép với hắn, nhưng đứa con gái này thật lạ....., mang tiếng có anh trai nổi danh máu mặt trong trường, vậy mà đứa em gái lại nhẫn nại cam chịu, suýt chút nữa nhảy lầu tự tử....., tôi thở dài nói
'' ờ, cậu thích sao thì vậy đi. Mà anh cậu là Cao Thần Duệ, lớp A đúng không ''
Nghe thấy lời hứa chấp nhận giữ bí mật của tôi, cô ấy dường như chút được một gánh nặng nghìn cần, thở phào một cái nhẹ nhõm,vui vẻ lại, nói
'' ờ đúng vậy, cậu cũng biết anh ấy à, ha ha ha đúng là anh tớ rất nổi tiếng ''
(-.-) nổi cái con khỉ, chẳng qua hắn là kì phùng địch thủ lâu năm, nên tôi mới nhớ nổi cái tên của hắn thôi, nhìn cái vẻ mặt tự hào của Ngọc, tôi đây cũng chẳng nỡ lạnh lùng dội cho cô nàng một gáo nước lạnh, Haizzz cứ để cô nhóc tưởng bở mức độ nổi tiếng của anh trai như vậy đi, tôi thở dài, nhẹ giọng hỏi tiếp
'' Bộ không biết hắn là đại ca trong trường à ''
'' đương nhiên là tớ biết chứ, nhưng tớ không muốn anh ấy phải đánh nhau vì tớ ''
''Ngốc vừa thôi '' (''-.-)không biết hắn ta đã đánh nhau vì biết bao nhiêu đứa bạn gái hờ nhờ vả, trong khi đứa em gái cùng dòng máu này lại.....Haizzz thật hết nói nổi.
Bước chân của chúng tôi đều đều, xung quanh không khí yên bình hẳn, tiếng gió lúc này cũng chở nên hùng vĩ hơn, rào rạt chơi đùa cùng lá, Ngọc dừng bước, đôi vai nàng ta run rẩy bởi cái lòng quyết tâm bên trong, tôi hiện đang đi phía đằng trước đó, chợt khựng lại bởi một câu nói của nàng ta, bay nhẹ vào tai tôi, Ngọc đã nói
'' Cậu có thể làm một người bạn thân,một người mà tớ có thể tin tưởng nhất và có thể làm người bạn tốt để tớ dựa vào được không????, Thư.....hãy luôn ở bên cạnh bảo vệ cho tớ nhé ''
bước chân nhỏ bé của tôi bỗng khựng lại, nơi giữa con đường lá vàng rụng trải dài khắp nơi, Cô ấy muốn tin tưởng tôi? Muốn dựa vào tôi ư??? Thật chớ chêu thay.Đó cũng là những điều tôi luôn muốn tìm kiếm, kể từ bé đến lớn tôi chưa hề tin tưởng bất kì ai, càng không nghĩ đến việc người khác sẽ tin tưởng mình. Trên khuôn mặt ẩn chứa những nỗi cô đơn của tôi bỗng hiện lên một nụ cười dịu dàng, khoé môi mấp máy
'' ừ, tớ hứa '
Ngọc ngẩng đầu lên nhìn tôi, cô nàng mãn nguyện chạy đến ngang bằng với tôi, khoác tay tôi gần gũi như những đôi bạn thân khác.
Tôi cũng muốn thử tin vào nguời khác, dù phải đánh đổi bất cứ cái giá đắt thế nào đi chẳng nữa, nhưng tôi mong cô ấy không giống như mẹ tôi.......Vậy là đủ.
Tại quán Kem I Need You......, tôi cùng Ngọc đi vào, hiện đang là tầm khoảng giữa trưa quán vắng khách, ánh mắt của tôi hướng đến một thân hình của một người đàn ông, tâm tuổi trung niên....đang cặm cụi tính toán sổ sách, tôi cười tươi bước đến, tiện tay vứt chiếc cặp trên vai xuống một chiếc ghế gần đó, cười lên tiếng
-' Lâm lão đại, cháu về rồi '
Người đàn ông đó nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên nhìn tôi, trên khuôn mặt phúc hậu của bác hiện lên một chút không hài lòng, nghiêm giọng trách cứ
-' quỷ con về rồi à, về rất đúng lúc, ta thật sai lầm khi cho hai đứa mở cái quán này, làm ăn thất trách như vậy là sao hả, toàn hại ta buổi trưa không có thời gian nghỉ ngơi, phải bận rộn thêm cái đống sổ sách này của bọn con luôn nữa là sao, hai đứa mà không quản lý cho đàng hoàng là ta dẹp quán ''
Tôi ôm chán thở dài, thật quá quen thuộc với câu nói dọa nạt này quá bác, haizz biết sao được đây....., tôi sống chung nhà với bác lâu năm, nên cũng quen nhờn hơn với mấy câu nói uy hiếp không có hiệu lực như thế này rồi, chỉ buộc miệng nói vài câu
'' rồi rồi, cảm ơn bác đã vất vả, con với chị Hương rất biết ơn, bọn con chắc chắn sẽ làm ăn đàng hoàng hơn, kiếm thật nhiều tiền về cho bác hưởng phúc '
Bác cốc nhẹ lên đầu tôi, sau đó bật cười thật tươi, nói
-' cái con nhỏ mồm đường này,cháu không gây họa thì đã là phúc lớn của ta rồi '
Người đàn ông của năm đây rồi =]]] đó là người bác đáng quý của tôi, từ lúc mẹ tôi bỏ đi, bác cưu mang tôi đến tận bây giờ, bác Lâm quý tôi như con đẻ, bác hiện làm giám đốc của một công ty bất động sản, vậy mà toàn phải dành thời gian ra lo lắng, chăm lo cho chúng tôi, bác Lâm còn có một người con gái lớn hơn tôi một tuổi, chị ấy Tên Lâm Thiên Hương, hiền lành, xinh đẹp còn dịu dàng nữa, chị Hương thường kiêm luôn chức vị giáo viên thứ hai với tôi, T.T ngày ngày bị chị bồi dưỡng kiến thức đến đau cả đầu, quán kém I Need You này cũng là do ý tưởng của hai chị em tôi,:D nói là kinh doanh vậy thôi, chứ chủ yếu vẫn là tại muốn trốn những khoá học thêm mà bác tôi đã đăng kí......=]]]
Ngọc đứng cạnh bàn, nhìn tôi với bác nói chuyện, nàng ta lại cười hiền, kiên nhẫn vài phút mới có ý định chen vào,lễ phép nói
'' dạ cháu chào bác ạ ''
Lúc này bác tôi mới chú ý đến sự hiện diện của Ngọc, bác hơi gật đầu, nhìn tôi hỏi
'' ai vậy, bạn con à ''
Tôi kéo tay Ngọc, khiến nàng ta bất ngờ ngồi bịch xuống ghế,còn tiện tay lôi cốc nước trước mặt bác cho nàng ta, xong mới cười nói
'' vâng, là bạn gái hôm nay cháu mới vô tình nhặt được đấy mà ''
Bác Lâm bật cười, cầm quyển sổ đánh nhẹ vào đầu tôi, rồi mới quay sang Ngọc, nói
'' vừa nãy mải giáo huấn con bé này nên bác không để ý, thôi cháu cứ ngồi đây chơi đi, để bác đi bảo người mang đồ đến cho hai đứa, bác chuẩn bị đến công ty bây giờ, nên hẹn cháu hôm khác đến nhà bác chơi....'' ngừng một chút, bác nói tiếp '' lần đầu tiên bác thấy con quỷ nhỏ này mang bạn về giới thiệu, chắc hai đứa hợp nhau lắm nhỉ ....., ha ha ha hình như bác nói hơi nhiều rồi, lần sau cháu nhớ ghé qua nhà bác dùng cơm....'
Tôi bĩu môi nhìn bác, hừ.....làm như tôi là một đứa bị cô lập vậy ( ờ ờ hình như là thế thật,:))) à mà thôi quá khứ nhắc lại làm gì, từ đây mọi người cứ tạm mất trí nhớ chuyện tôi không bạn bè đi nhé), xời ....chỉ là tôi muốn tìm bạn sao cho môn đăng hộ đối thôi chứ bộ.
Đến khi bác tôi rời khỏi hẳn, Ngọc mới cười tươi nói
'' hai bác cháu bạn thật hài hước, chả bù cho gia định tớ, toàn lạnh lùng giống hệt như những nguời xa lạ ''
Tôi chỉ cười trừ không đáp. Ngọc biết ý liền chuyển chủ đề, dùng khuôn mặt ngây thơ như chú thỏ con mang ra nói
'' ước gì Thư làm chị dâu của tớ, một người đẹp như cậu thật sự hớp hồn không ít các chàng nhỉ????? Anh trai với cậu nhìn rất đẹp đôi....Thật đấy ''
'' phụt....! '' gì gì....cơ, chị dâu nàng ta??? Ai? Tôi á, ha ha ha đừng đùa,
Tôi tự vỗ ngực cho bản thân, lườm nàng ta bằng con ngươi nóng cháy bỏng da, hừ.... Nàng Ngọc này cũng biết chọn thời điểm gây sốc lắm chứ, ai đời lại chọn đúng lúc tôi đang uống cốc nước mới buông lời đùa giỡn như vậy, gì chứ
'' cậu bảo tớ lấy anh trai cậu ư ???? Ô mô tiêu chuẩn của tớ không cao như vậy, ước mơ của tớ chỉ cần vợ dệt vải chồng quốc đất là được ( vợ làm thiết kế, chồng kinh doanh bất động sản:D đơn giản thôi mà) ''
Ngọc ngạc nhiên nhìn tôi, Haizzz tôi vẫn luôn theo chủ nghĩa người thành thật nói lời thành thật, vậy mà nàng ta lại chẳng tin, tay Ngọc cầm chiếc vòi bới tung cốc trà sữa, trong đầu toàn những điều suy nghĩ miên mang, sau đó nhìn tôi mỉm cười dịu dàng, trời ạ cái khuôn mặt ấy đảm bảo mang đầy ẩn ý, đầy sự nghi ngờ, tôi đây tin chắc là nàng ta đang nghĩ tôi ngại ngùng kiểu thiếu nữ đa tình đây mà, (-.-'')làm ơn hiểu cho, tôi không giống như nữ nhi ngôn tình đâu, thích hắn chắc chắn tôi sẽ nhận, cơ mà điều ấy hiện không thể....
Tôi với tư cách là bạn thân gần một ngày, vô vai nàng ta tận tình khuyên nhủ
'' Tiểu thư Cao này....! Cậu có thể bớt tưởng tượng theo hướng tưởng bở được không, anh trai cậu với tớ chắc chắn không hợp, chắc chắn không, xin hỏi cậu một câu, nếu cậu nghĩ tớ với anh cậu có thể thành đôi, vậy nói nghe xem hợp ở đâu??? Nếu cậu nói nghe có lý biết đâu ngày mai tớ sẽ mang bó rau muống Lâm lão đại tự trồng,đem đi tỏ tình với hắn thì sao:))))''
Tôi vừa dứt lời, thì lần này lại đến lượt Ngọc bị sốc, ho sặc sụa cái đống nước mới chui đến cổ họng =]]] hơ hơ.... kì lạ, tôi cũng chỉ nói ra ý tưởng tỏ tình mới mẻ thôi mà....., thay vì tặng hoa nhìn một lần rồi vứt, vậy cái bó rau muống an toàn hợp vệ sinh không thích thực hơn à.
Tôi nhìn nàng ta vất vả vỗ ngực ho, đành tốt bụng lấy ít giấy cho Ngọc lau bớt nước lỡ phụt lên bàn.
Được một hồi vất vả sau cái vụ sốc, mất hết cả hình tượng tiểu thư con nhà gia giáo kia, Ngọc ho khan vài cái, mới nhẹ giọng nói
'' thì tại hôm nay anh tớ cãi nhau với cậu '
'' cái gì, hahaha Ngọc cậu bị bệnh lâu chưa, cãi nhau là dấu hiệu hợp đôi, chẳng lẽ cậu cũng theo quan niệm ghét của nào trời cho của ấy đó ư:)))) thật hoang đường '' không ngờ cô nàng này cũng mơ mộng viển vông quá đi
Ngọc để ý đến phản ứng mãnh liệt của tôi, nàng ta chỉ trầm tư chống tay vào cằm, nói tiếp
'' anh tớ rất ít khi nói chuyện hoặc cãi nhau với con gái, đặc biệt là bạn của tớ, anh ấy nói bạn tớ đều là những đứa đào mỏ, không muốn phí lời để nói chuyện với mấy đứa như vậy, nhưng hôm nay còn cãi nhau gay gắt với cậu, thật sự khiến tớ hơi bất ngờ,còn nữa nếu tớ không vào ngăn cản chắc hai người còn định tranh cãi thêm một lúc nữa đúng không ''
Hả chỉ vậy thôi sao???? Ôi thật hiểu nhầm gay gắt quá, tôi cũng không định nói chuyện quá khứ ra đâu, nhưng nàng ta cứ nghĩ mông lung như vậy cũng không ổn.
Đành thành thật khai báo, tôi tựa người vào chiếc ghế sofa, ngón tay thon dài cầm chiếc cốc thủy tinh lên uống một ngụm nước sinh tố dưa hấu, tạm để chân nọ vắt chân kia, tìm một tư thế thoải mái, tôi nói
'' thật ra thì tớ với anh cậu cũng gọi là có chút quen biết ''
Ngọc mắt sáng lên '' thật sao '
'' đừng có chen ngang lời nói của người khác như vậy ''
''Ừ ''
Tôi nói tiếp
'' chỉ là lúc bé tớ toàn cắt kiểu tóc Mỹ Linh, bọn bạn trong lớp ai ai cũng hiểu nhầm tớ là con trai, thành ra lúc đấy bọn con gái cô lập tớ, đẩy tớ ra chơi siêu nhân với bọn con trai, hôm đầu còn thấy bực tức, nhưng dần dần cũng thấy siêu nhân bảo vệ công lý rất thú vị ,tình cờ tớ với anh cậu đều là fan của siêu nhân gao, nên hai đứa chơi với nhau khá hợp, dần dần cũng thân, ngay đến chỗ ngủ trưa cũng nằng nặc đòi cô xếp chỗ ngủ gần nhau mới thôi, ồ nói thật thì bọn tớ còn là đại ca chính hiệu của lớp, toàn đi bắt nạt tập thể....kể hết thì rất dài dòng, nói chung là thân, nhưng từ lúc vào cấp một, bác tớ bắt tớ phải nuôi tóc dài, chẳng hiểu lúc ấy tại sao bọn con trai lại cứ gọi tớ là đại ca, còn tên anh đáng chết của cậu lại hay giở trò quái quỷ bắt nạt tớ, nào thì đổ xì dầu vào cặp sách tớ, lấy ghế của tớ đi dấu....., ây tớ cũng chẳng vừa, hắn làm gì tớ cũng Làm y vậy với hắn, đến cấp bọn tớ mỗi đứa một lớp khác nhau, đến lúc vô tình gặp thì chẳng thèm liếc mắt nhìn, mà nếu nói chuyện thì toàn nói xoáy nhau, vậy nên đừng hiểu nhầm....''
Ngọc nghe cả tiểu sử của tôi với hắn, nàng ta chỉ gật gù ra vẻ hiểu
'' thì ra là thế, nhưng hai người cũng thật có duyên ghê cơ ''
''Ờ ờ chắc duyên ''