Cố Tiểu Tây

chương 11

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhậm Thiên Tường liếc nhìn Cố Tiểu Tây một cái, khẽ giật mình.

Tuy rằng anh ta kết bạn với Cố Đình Hoài nhưng lại chưa hề gặp được cô em gái duy nhất của anh ấy, chỉ nghe nói rằng bề ngoài của cô mập mạp và xấu xí.

Hôm nay vừa gặp mặt, trong lòng cảm thấy lời đồn đãi không đúng lắm, đúng là có chút xấu, cũng thật sự béo, nhưng lại không khó coi như người bên ngoài nói như vậy, nhìn thấy khi cô đối diện với Cố Đình Hoài, dáng vẻ cô cười rất dịu dàng lại điềm đạm như vậy thậm chí còn có một chút đẹp.

Đẹp?

Trong lòng Nhậm Thiên Tường khẽ cười một tiếng, anh ta hiện tại là đang chuẩn bị nhập vai, bắt đầu chuẩn bị tâm lý cho bản thân sao?

"Em gái, đầu của em sao thế?" Cố Đình Hoài nhíu mày nhìn Cố Tiểu Tây, ánh mắt đầy lo lắng.

Cố Tiểu Tây không trả lời mà chỉ tiến lên hai bước, đẩy Nhậm Thiên Tường ra sau đó kéo lấy cánh tay Cố Đình Hoài đi vào nhà, vừa đi vừa nói: "Anh cả đã uống bao nhiêu rượu vậy? Mau vào phòng nghỉ ngơi một lát đi."

Cố Đình Hoài nghe được em gái quan tâm mình thì có chút bất ngờ, nhưng vui mừng lại càng nhiều, khóe miệng cũng kéo tới mang tai, nói không ngừng: "Anh cả không sao, chỉ uống vài chung mà thôi, chỉ có vài chung, không uống nhiều."

Khi nói chuyện, Cố Đình Hoài còn cẩn thận quan sát Cố Tiểu Tây một cái, sợ cô giận dỗi vì anh ấy uống rượu.

Cố Tiểu Tây nhìn thấy dáng vẻ anh ấy cười làm lành, trong lòng chua xót.

Từ nhỏ cô đã quen với việc được chiều chuộng, cả đời ngoại trừ cúi đầu với Trần Nhân ra thì đối người bên ngoài đều là dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến, mà người chịu đựng tính tình này của cô nhiều nhất đó là mấy người đàn ông trong nhà.

Ở nhà, khi cô có chút không vừa lòng thì đã dằn mâm xán chén làm cho nhà cửa ầm ĩ, cô giận mẹ cô không dẫn cô vào thành phố để hưởng phúc mà để cô lại cho những người nhà quê không biết chăm sóc người khác.

Tuy rằng bố và ba anh trai đều dùng hết sức để đáp ứng các yêu cầu của cô, nhưng tiếc là cô không biết đủ.

Trong trí nhớ, cô chưa bao giờ hòa nhã đối với bọn họ, anh cả thì không tính toán với cô, anh hai và anh ba thì mặc dù trong lòng không vừa ý, cũng không quan tâm chăm sóc cô tận tình như anh cả, nhưng cô biết bọn họ đều rất thương yêu cô.

Vừa vào nhà, Cố Đình Hoài đã ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn.

Anh ấy sửng sốt: "Bố đã về rồi sao?"

Cố Tiểu Tây yên lặng không dấu vết khẽ lau khóe mắt cay cay, nhẹ giọng nói: "Em làm bánh bột mì, anh cả muốn nếm thử không?"

Con ngươi của Cố Đình Hoài mạnh mẽ co rụt lại, vẻ mặt cũng trở nên khó diễn tả. Cô em gái trước giờ không đụng tới việc nhà hiện tại xuống bếp? Còn làm bánh bột mì nữa? Hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây sao?

Nếu Nhậm Thiên Tường đã tới đây rồi tất nhiên không có khả năng rời đi dễ dàng như vậy.

Anh ta đi theo hai anh em vào nhà, hương thơm của các món ăn bay quanh chóp mũi, trong tai cũng nghe được hai anh em đang trò chuyện với nhau nên cũng mặt dày chen vào vài câu khen tặng: "Thật thơm, tài nấu ăn của em gái nhà họ Cố thật giỏi."

Biểu hiện của Cố Tiểu Tây hôm nay đúng là làm cho anh ta khá bất ngờ, nhưng nếu cô không hề giống như tin đồn bên ngoài như vậy lại càng tốt, nếu không thì anh ta thật sự rất khó nuốt trôi khối thịt mà ai cũng ghét bỏ này.

Cố Đình Hoài cũng không để ý đến chuyện khác, vừa nghe có người khen em gái của anh ấy thì đắc ý dạt dào: "Tất nhiên rồi, đêm nay Lão Nhậm đừng đi, ở lại nếm thử tay nghề của em gái tôi đã! Bảo đảm cậu đã nếm thử một lần sẽ muốn ăn thêm lần thứ hai!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio