Cố Tiểu Tây

chương 191

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cố Ngân Phượng càng thêm ngạc nhiên, trong trí nhớ của bà ta, Cố Tiểu Tây không chỉ có dung mạo khó coi, mà tính cách cũng rất khó chịu, vừa quái gở vừa tự kỷ. Thường ngày, khi bọn họ tới cũng không chịu nói lấy hai câu dễ nghe, lúc này lại đổi tính rồi sao? Thế mà còn muốn rót nước cho bọn họ?

Khỏi phải nói Cố Ngân Phượng, ngay cả một người không nhiều lời như Cố Thiên Phượng cũng phải nhìn Cố Tiểu Tây nhiều thêm một chút.

Hai người không từ chối, bọn họ đến nói chuyện, nếu cứ chờ ở trong sân thì cũng không hay cho lắm, vì vậy cũng theo cô vào nhà.

Vừa bước vào, lại không khỏi nói đến Yến Thiếu Đường, Cố Tiểu Tây không muốn nhiều lời nên dùng hai ba câu đã đuổi người đi.

Cô rót hai cốc nước cho Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng, nhìn hai người họ hàng tựa như đang sống trong ký ức xa xôi, cô không tìm được chuyện gì để nói nên đành im lặng ngồi sang một bên.

Mấy anh chị em của Cố Chí Phượng đời này đều không phải ruột thịt nên dáng dấp cũng không có gì giống nhau cả.

Mà phương diện tính cách thì lại càng khác biệt như ngày với đêm.

Anh cả Cố Thiên Phượng kiệm lời, thường ngày, chuyện lớn chuyện nhỏ gì đều nghe theo vợ.

Cô cả Cố Kim Phượng có dáng vẻ đoan chính nhất, cũng thông tuệ nhất, nghe nói năm đó khi đi học ở trường nữ sinh, bà ta luôn được thầy cô khen ngợi, nếu không bà ta đã không cưới phó bí thư của ủy ban cách mạng huyện.

Đó chính là một chức vụ danh xứng với thực, thậm chí còn tốt hơn cả Tần Vạn Giang!

Cô hai Cố Ngân Phượng khéo đưa đẩy, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, nói chuyện hay làm việc đều thích để người khác ra mặt, cũng không thể nói là chán ghét, đó chỉ là tâm lý tiểu tư sản thôi.

Cậu út Cố Chí Phượng, cũng chính là cha cô, bởi vì được chiều chuộng từ nhỏ đâm sinh hư, nên thuở thiếu thời mới có thể chơi cờ bạc và làm mất tài sản của gia đình. Tuy nói đã từng đi du học, nhưng lại không học được bất cứ thứ gì hữu ích cả, nghèo túng đến mức chỉ có thể dựa vào việc trà trộn trong chợ đen để mưu sinh.

Mấy anh chị em đều có cuộc sống riêng, nhưng Cố Chí Phượng vẫn dành nhiều tình cảm cho họ.

Sau khi đợi một lúc, Cố Ngân Phượng xuống khỏi giường, có chút lo lắng trên đi lại trên nền đất, nhíu mày hỏi: "Cha cháu đi đâu thế? Sao đến giờ này mà còn chưa về?"

Cố Tiểu Tây nhìn bà ta một cái, nói: "Cha và anh trai cháu đều đi làm, chắc là bọn họ sẽ về sớm thôi." "

Nghe cô nói vậy, Cố Ngân Phượng không khỏi mở to mắt: "Cái gì? Đi làm việc? Cha cháu? Cả anh cháu nữa sao?"

Cố Tiểu Tây còn không có giải thích, bên ngoài truyền đến vang động, Cố Kim Phượng dẫn đầu vén rèm lên đi đến: "Bé ơi, bác cả của con đến phải không?"

Không đợi cô mở miệng, Cố Ngân Phượng đã vui tươi hớn hở nói: "Chí Phượng! Chị hai cũng tới này."

Cố Chí Phượng nhìn Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng, vẻ u sầu trên mặt bay đi, nở nụ cười: "Anh cả và chị hai chưa ăn gì phải không? Bé à, con đi gọi anh trai về, để nó nấu gì đó ăn đi."

Cố Ngân Phượng vội vàng xua xua tay, từ chối: "Không cần không cần, không cần phiền phức, hôm nay chị và anh cả tới là có chuyện nghiêm túc muốn nói, sau khi nói xong bọn chị phải trở về, cho nên sẽ không ăn đâu."

Không phải là bà ta chưa từng ăn cơm ở đây, cháo loãng, khoai lang, dưa muối, có cái gì ăn ngon đâu?

Nói xong, bà ta đi tới bên cạnh giường đất, đưa mắt ra hiệu cho Cố Thiên Phượng để ông ấy mau nói chính sự.

Cố Thiên Phượng khoanh tay, im lặng ngồi ở mép giường đất, phát huy vô cùng tinh tế hình tượng anh cả kiệm lời.

"Chính sự? Có chuyện gì vậy?" Cố Kim Phượng sửng sốt một lúc, ông ấy không kịp phản ứng.

Cố Thiên Phượng biết có kéo dài cũng không giải quyết được vấn đề, bèn mở miệng hỏi: "Chí Phượng à, dạo này trong tay em có dư dả không? Gần đây anh và chị hai em cần dùng tiền, nhưng trong nhà lại có nhiều miệng ăn như vậy nên không thể tiết kiệm được, em xem thế nào?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio