Luke: cô ko cần giấu nữa chúng ta đã từng gặp mặt bên Mỹ rồi đó
Risa: ể lúc nào vậy???
Luke: có vẻ cô ko nhớ rồi. Đó là lúc tôi đc phân côg bê sách giúp thư viện cũ sang thư viện mới do vấp chân vào hòn đá nên bị ngã liền rơi hết sách xuống đất và ko có ai tới giúp tôi cả nhưng có cô gái tóc vàng mắt xanh ngọc nhặt giúp tôi và đỡ tôi dậy lúc nhặt xong tôi hỏi tên cô ấy và cô ấy đáp lại nhẹ nhàng " tôi tên Risa" rồi cô ấy đi luôn nhưg bh tôi đã tìm thấy cô ấy rồi ( nhìn Risa cười nhẹ nhàng)
Risa: ( nhớ lại) hoá ra anh là người đó à, mà chuyện đấy là chuyện nhỏ thôi mà có j đâu mà Anh phải nhớ kĩ thế chứ!
Luke: cô nghĩ nó nhỏ nhưg tôi lại ko nghĩ thế đâu
Risa: thôi đc rồi anh nghĩ sao cx đc hết đó nhưg mà anh có thể ko nói cho ai biết thân phận thật của tôi ko???:)
Luke: đc nhưg tôi có đk
Risa: điều kiện j cx đc hết đó.
Tài xế: thưa thiếu gia đã tới tập đoàn Dương Thị ạ
Luke: chiều tôi tới đón cô
Risa: ừ. Tôi vào đây tạm biệt
- Hết chap -