Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

chương 127

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Một lát sau, hơi thở của Hứa Tịnh Nhi dần đều lại, cái đầu ngoẹo sang một bên, cả người mềm nhũn dựa vào lòng Cố Khiết Thần, tiếp tục ngủ say.

Trợ lý nhìn vết thương bị cắn máu me be bét của anh, nhỏ giọng nói: “Cố tổng, để bác sĩ xử lý cho anh luôn đi”.

Cố Khiết Thần khẽ ngẩng đầu, đặt Hứa Tịnh Nhi trong lòng trở lại giường, đứng dậy, bước đến ngồi xuống sô pha.

Lúc bác sĩ xử lý vết thương cho anh, anh lấy điện thoại, nhanh chóng soạn một tin nhắn gửi đi. Một lát sau, bên kia gửi lại tin nhắn, anh đọc xong, đôi mắt trở nên âm trầm.

Xử lý xong vết thương, Cố Khiết Thần đứng dậy, cất điện thoại vào túi quần, cất bước, đi thẳng về phía cửa.

Trợ lý thấy thế, đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhanh chóng đuổi theo, hỏi theo vô thức: “Cố tổng, anh… anh cứ thế đi sao? Không ở lại với cô chủ một lát nữa à?”.

Anh ta nghĩ, bất cứ cô gái nào vào lúc yếu đuối bệnh tật như thế này, không mong mỏi có người thân bên cạnh, thì cũng mong có chồng ở bên.

Huống hồ, để cô ấy ngoan ngoãn chịu tiêm, boss còn để cô ấy cắn một miếng to như vậy. Nếu cô ấy tỉnh lại biết được, có lẽ sẽ cảm động, như vậy chẳng phải tình cảm của hai người sẽ đi lên sao?

Đôi mắt lạnh lẽo không chút nhiệt độ của Cố Khiết Thần liếc trợ lý một cái, anh ta nuốt nước bọt, cúi mặt xuống, run run nói thêm: “Tôi chỉ nghĩ… có người ở bên sẽ… sẽ tốt hơn, chẳng phải cô chủ bị bệnh… bị bệnh nặng như vậy sao? Nhỡ cần gì đó… thì cũng không tiện”.

Cố Khiết Thần yên lặng một lát, đôi mắt lướt qua bả vai trợ lý, nhìn về phía Hứa Tịnh Nhi đang yên tĩnh ngủ trên giường, cuối cùng cũng hé đôi môi mỏng: “Bây giờ tôi cần đến một nơi, anh tìm một người trông nom cô ấy đi”.

Đi đâu mà quan trọng hơn ở bên vợ chứ?

Tuy trợ lý thầm thắc mắc trong lòng, nhưng không dám để lộ ra ngoài, gật đầu: “Được, tôi lập tức mời hộ lý chuyên nghiệp đến chăm sóc cho cô chủ”.

Rời khỏi bệnh viện, Cố Khiết Thần mở cửa xe ngồi vào ghế lái, sau khi khởi động xe, một tay anh đeo tai nghe bluetooth, gọi một cuộc điện thoại, bên kia vừa nghe máy, anh đã vào thẳng chủ đề: “Ở đâu?”.

Sau khi biết câu trả lời, anh tháo tai nghe bluetooth, giẫm chân ga, chiếc xe lao vút đi.

Ngoài việc đăng tin về tội ác của Bàng Hải, tạp chí Z còn nộp chứng cứ phạm tội của hắn cho cảnh sát. Phía cảnh sát lập tức lập hồ sơ, xuất phát bắt người.

Sáng sớm, Bàng Hải vẫn đang say sưa giấc nồng trong chăn, đã bị cảnh sát đạp cửa xông vào bắt. Lúc hắn bị còng tay dẫn ra ngoài cửa, rất nhiều phóng viên giơ micro và máy quay về phía hắn, hắn tức giận bật cười.

Nhưng sau khi vào đồn cảnh sát, không đến một tiếng đồng hồ, hắn lại nghênh ngang ra ngoài dưới sự hộ tống của luật sư.

Từ khi Bàng Hải ra ngoài lăn lộn đến nay, hắn chưa bao giờ nhếch nhác như vậy, những người cùng giới, có ai gặp hắn mà không sợ vỡ mật. Một mình hắn có thể đánh mười người, kết quả không chỉ bị một cô gái quật ngã, còn bị cô tống vào đồn, hình tượng chính trực mà hắn vất vả duy trì trước mặt mọi người cũng bị hủy hoại hoàn toàn.

Cũng may hắn còn có hậu chiêu, quản lý sòng bạc đã nhận hết tội thay hắn, nên hắn mới được thả. Nhưng như vậy thì việc làm ăn của sòng bạc cũng tan thành mây khói, còn tổn thất một vị tướng tài. Món nợ này, hắn phải bắt cô trả hết!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio