Chương
Mấy năm nay, Cố Khiết Thần bị đồn là sắp có tin tốt vô số lần, nhưng vẫn không có gì đặc biệt xảy ra, cho nên cũng có người không tin chuyện anh đã kết hôn. Dù sao báo chí thường hay thổi phồng lên, chuyện không có cũng có thể nói thành có mũi có mắt!
Nhưng lần này ông cụ Cố đích thân mời, có lẽ tin tức này đúng đến tám chín phần.
Dù sao cũng chỉ có chuyện liên quan đến người cháu duy nhất này mới có thể khiến ông cụ Cố dốc lòng như vậy.
Cuối cùng nhà họ Cố cũng có nữ chủ nhân mới, chuyện quan trọng như vậy người trong giới sao có thể không đi tham gia góp vui. Mấy năm qua, nhà họ Cố chỉ có hai người đàn ông là ông cụ Cố và Cố Khiết Thần, ông cụ Cố không lo liệu công việc nữa, còn Cố Khiết Thần lại rất khó tiếp cận. Một khi nữ chủ nhân xuất hiện, muốn kết giao với nhà họ Cố sẽ có thêm một lối đi khác, thực hiện chính sách phu nhân.
Phụ nữ mà, sẽ dễ nói chuyện hơn những người đàn ông tính toán khôn khéo nhiều.
Tuy nhiên, dù có nghe ngóng thế nào chăng nữa cũng không ai tiết lộ vợ mới cưới của Cố Khiết Thần là ai, nhất thời lại có nhiều lời đồn đoán xuất hiện, nhiệt độ thảo luận cao ngất.
…
Thời gian trôi đi rất nhanh, cách tiệc thọ chỉ còn ba ngày.
Thời gian này, Cố Khiết Thần không chỉ bận công việc, mà còn bận chuyện tổ chức tiệc thọ, bận đến mức Hứa Tịnh Nhi hầu như không nhìn thấy bóng dáng của anh. Ngày nào cô cũng ngủ rồi anh mới quay về, mà cô thức dậy thì anh đã đi làm. Nếu không phải nhìn thấy dấu vết từng có người nằm ngủ nửa bên kia giường, cô sẽ không thể xác định Cố Khiết Thần có từng về đây hay không.
Nhưng cô không còn nghi ngờ lung tung nữa, Cố Khiết Thần đã lấy thành ý lớn nhất của anh bày ra trước mặt cô, cô đương nhiên cũng nên cho anh sự tín nhiệm lớn nhất.
Cố Tuyết tốt nghiệp đi du lịch, đến châu Âu chơi một vòng, vừa về thì nghe tin tốt này, vui vẻ gọi điện thoại cho cô: “Chị dâu, cuối cùng anh Khiết Thần cũng sắp công khai mối quan hệ của anh chị rồi. Em đã nói mà, anh Khiết Thần chắc chắn thích chị, có phải em rất có năng lực tiên đoán không?”.
Hứa Tịnh Nhi còn có thể nói gì được, chỉ có thể cười đáp: “Phải, phải, phải, em có hỏa nhãn kim tinh, em lợi hại nhất”.
“Chứ sao!”, Cố Tuyết không hề khiêm tốn tiếp nhận lời khen của cô, lại nói: “Chị dâu, em có mua quà về cho chị và anh Khiết Thần, chúng ta ra ngoài ăn bữa cơm, em mang theo quà cho chị nhé!”.
Vừa khéo Hứa Tịnh Nhi cũng rảnh rỗi, thế là đồng ý ngay.
Hai người hẹn nhau ở nhà hàng của một khách sạn năm sao, ở đây có món gan ngỗng mà Cố Tuyết thích ăn, nhất định phải kéo Hứa Tịnh Nhi đến ăn cho bằng được. Hứa Tịnh Nhi ăn gì cũng được, thế là chiều theo ý cô ta.
Gặp mặt rồi, ăn no uống đủ, Cố Tuyết dán sát đến gần Hứa Tịnh Nhi, quan sát khuôn mặt cô, bất mãn nói: “Chị dâu, sắp tới tiệc thọ rồi, chị là nữ chính, chị không cần chăm sóc chút gì đó sao?”.
Mặc dù da dẻ của Hứa Tịnh Nhi rất tốt, nhưng có thể đẹp hơn thì có người phụ nữ nào chê chứ?
“Vừa hay khách sạn này có một Spa rất nổi tiếng, em là khách VIP siêu cấp. Đi thôi, chúng ta đi chăm sóc một chút, bảo đảm chị làm xong sẽ tỏa sáng rạng ngời, trở thành nữ chủ nhân đẹp nhất của nhà họ Cố!”.
Cố Tuyết là kiểu đối xử với người mình thích thì sẽ tốt từ tận đáy lòng, hơn nữa còn vô cùng nhiệt tình. Cô ta khoác cánh tay của Hứa Tịnh Nhi, kéo cô lên lầu.