Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

chương 673

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Hứa Tịnh Nhi không trả lời anh ta những câu hỏi liên quan đến Cố Khiết Thần, cô mỉm cười hỏi: “Trần tổng, chúng ta có thể bắt đầu phỏng vấn được chưa?”.

Trần tổng thấy cô không muốn nhắc tới, cũng không nói nữa mà gật đầu: “Vậy thì bắt đầu thôi”.

Hai người vào phòng nghỉ của Trần tổng ở đây, Hứa Tịnh Nhi vốn đã có tố chất chuyên nghiệp, vô cùng bình tĩnh hoàn thành buổi phỏng vấn với Trần tổng. Anh ta có ý tốt muốn phái xe đưa cô về nhưng bị cô từ chối, cô chậm rãi bước về phía cửa khách sạn.

Chỉ có bản thân cô biết cô không được bình tĩnh như vậy, đầu óc cô vì những lời Trần tổng nói mà rối như tơ vò, thậm chí bên tai còn lùng bùng.

Lúc đang lững thững đi về phía trước, bỗng cô nhìn thấy ngoài cửa khách sạn phía trước, một bóng dáng mặc vest đen đang quay lưng về phía cô bước ra ngoài thật quen thuộc…

Cố Khiết Thần?

Anh đến đây sao?

Trong lúc đầu óc chưa có bất cứ mệnh lệnh gì thì chân cô đã bất giác đuổi theo.

Đến khi hoàn hồn lại thì tay cô đã chạm vào cánh tay người kia. Người đàn ông dừng bước, ngoái đầu nhìn cô đầy khó hiểu.

Bốn mắt nhìn nhau, Hứa Tịnh Nhi nhìn thấy một khuôn mặt xa lạ, ánh mắt cô hụt hẫng.

Người đàn ông kia nhìn cô, chắc chắn không phải là người mình quen, nói: “Cô gái, có chuyện gì sao?”.

Anh ta dùng tiếng Anh tiêu chuẩn.

Hứa Tịnh Nhi bỗng tỉnh táo lại, buông tay ra, mỉm cười tỏ ý xin lỗi, cũng dùng tiếng Anh đáp lại: “Xin lỗi, tôi nhận nhầm người”.

Cho đến khi người kia đã đi xa, Hứa Tịnh Nhi vẫn ngẩn người ra nhìn chằm chằm bóng lưng anh ta một lúc lâu, sau đó nhắm mắt, hít sâu một hơi, rồi xoay người rời đi.

Đối diện có một chiếc xe con màu đen đang đỗ ở lề đường, người đàn ông ngồi ở hàng ghế sau liếc mắt, chứng kiến mọi chuyện. Cho đến khi Hứa Tịnh Nhi lên xe lái đi, anh ta mới thu hồi ánh mắt, khóe môi nở nụ cười khó hiểu.

Sau khi về đến chung cư, Hứa Tịnh Nhi ôm máy tính ngồi trên sô pha, chỉnh lý tư liệu phỏng vấn hôm nay.

Mắt cô thì nhìn tư liệu, nhưng bên tai lại vang lên những lời Trần tổng nói với cô, mỗi câu nói đều lởn vởn không dứt bên tai cô như âm hồn bất tán.

Tại sao cô lại kiên quyết muốn ra nước ngoài? Chính vì biết bản thân không dễ dàng buông bỏ, cần thời gian và không gian, nhưng… cho dù cách xa như vậy, dường như anh vẫn bằng mọi cách quanh quẩn bên cạnh cô.

Suy nghĩ của Hứa Tịnh Nhi bị làm rối tung, trong lòng bức bối, không thể tiếp tục làm việc. Cô bỏ máy tính ra khỏi chân, đứng dậy tìm việc khác làm để phân tán sự chú ý.

Nhưng căn phòng đã được cô quét dọn vô cùng sạch sẽ, đồ đạc cũng được sắp xếp rất ngăn nắp, ngay cả mấy chậu cây cô trồng cũng được tưới nước đầy đủ, cắt tỉa gọn gàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio