Chương
Hứa Tịnh Nhi nhìn chằm chằm mấy chậu cây, ánh mắt lóe lên chút cảm xúc.
…
Bữa tiệc bắt đầu vào lúc giờ tối nay.
giờ chiều, Tả An rời khỏi phòng làm việc, bước về phía vị trí làm việc của Hứa Tịnh Nhi, nhìn cô, ngón tay gõ nhẹ xuống mặt bàn, dịu dàng nói: “Đi thôi”.
Hứa Tịnh Nhi ngạc nhiên ngước lên: “Vẫn còn sớm mà”.
“Đến lúc xuất phát rồi, cô… cần thời gian”.
Cô cần thời gian? Cần thời gian gì chứ?
Tả An không nói tiếp, mà bỏ lại ba chữ “đi theo tôi”, sau đó cất bước rời đi.
Hứa Tịnh Nhi chỉ đành gập văn kiện lại, đứng dậy, xách túi đuổi theo.
Kiều Sở đã lái xe đến trước cửa đợi bọn họ, sau khi Tả An chui vào ngồi ở hàng ghế sau, Hứa Tịnh Nhi cũng vô thức kéo cửa xe bên ghế lái phụ, nhưng lại nghe thấy giọng nói dịu dàng điềm đạm của Tả An vang lên: “Tịnh Nhi, hôm nay cô là bạn nữ của tôi, chứ không phải thư ký”.
Bạn nữ?
Hứa Tịnh Nhi hiểu ý của anh ta, không chút do dự đóng cửa bên ghế lái phụ, sau đó bước về phía hàng ghế sau, cũng cúi người chui vào.
Sau khi ngồi ổn định thì xe khởi động.
Khoảng nửa tiếng sau, xe dừng trước cửa một salon tư nhân.
Hứa Tịnh Nhi không hề xa lạ với salon này, trước kia Cố Khiết Thần cũng từng đưa cô đến đây, chỉ là không ngờ… Tả An lại thu xếp cho cô chu đáo đến mức này.
Cô vốn dĩ đã chuẩn bị xong lễ phục, cũng định tự trang điểm.
Cô quay sang nhìn Tả An, cười nói: “Cấp trên đại nhân, anh đây là vì thể diện của anh, hay là để tôi có thể trở thành người xinh đẹp nhất, lấn át Tả Tư vậy?”.
Tả An trả lời thẳng thắn: “Cả hai”.
Chuyện Hứa Tịnh Nhi là vợ của Cố Khiết Thần, người trong giới đều biết, tối nay Cố Khiết Thần muốn tuyên bố chuyện liên hôn trước mặt Hứa Tịnh Nhi, thì chẳng khác nào xác thực cái danh vứt bỏ người vợ Tào Khang.
Trong giới này, một đôi vợ chồng dù sau lưng có làm chuyện gì, thì ngoài mặt vẫn phải duy trì tình cảm. Hình tượng rất quan trọng, một khi hình tượng bị sụp đổ, thì tầm ảnh hưởng của anh trong giới cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu anh ta đã không ngăn cản được chuyện Cố Khiết Thần và Tả Tư liên hôn, vậy thì… chỉ có thể thêm dầu, để lửa cháy mạnh hơn nữa.
Nếu Cố Khiết Thần đã xuất chiêu thì dù thế nào anh ta cũng phải tiếp chiêu.
Chỉ là trong trường hợp này, Hứa Tịnh Nhi khó tránh khỏi bị mất mặt, nhưng vì đại sự, dù sao cũng phải có chút hi sinh. Anh ta chỉ có thể giúp cô thua một cách nhẹ nhàng hơn mà thôi.
Nhưng chắc hẳn Hứa Tịnh Nhi cũng hiểu đạo lý này, cô đã đồng ý thì phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Rõ ràng là chuyện hiển nhiên, nhưng khi nhìn thấy nụ cười cố ra vẻ nhẹ nhàng của cô, và nghe cô nói những lời bông đùa như vậy, Tả An lại mơ hồ có cảm giác áp lực khác thường.