Chương
Hứa Tịnh Nhi lộ ra nụ cười lúng túng mà lại không mất lịch sự: “Nếu tôi đã nói câu này thì cũng nhất định là thật! Dù sao, cấp trên đại nhân là người tốt như vậy, ai mà không thích chứ, đúng không?”.
Tả An gật đầu tán thành, ý cười trên môi càng đậm. Im lặng vài giây, anh ta lại lên tiếng: “Vậy xem ra, hôm qua cô nói cô muốn theo đuổi tôi cũng không phải nói linh tinh”.
“…”.
Đồng tử đen láy trong mắt co lại, Hứa Tịnh Nhi không nghĩ ngợi gì mà phủ nhận luôn: “Tôi không nói câu đó, cấp trên đại nhân, anh đừng đổ oan cho tôi!”.
Nhưng giây sau, Tả An lại nói: “Ồ? Không phải cô quên hết rồi sao? Sao cô nhớ được cô có nói câu này hay không?”.
Hứa Tịnh Nhi sửng sốt.
Chiêu trò của cô đã tính là nhiều rồi, không ngờ lần này lại thất bại, không cẩn thận bị cấp trên đại nhân phản công rồi.
Lấy đá đập chân mình, lần này đập hơi đau!
“A a a, ha ha ha”, Hứa Tịnh Nhi cười khan mấy tiếng, cố gắng cứu vãn thể diện: “Cũng không phải hoàn toàn… không nhớ, vẫn còn vài ký ức vụn vặt”.
“Nhưng tôi bảo đảm, hôm qua những gì tôi nói đều là không có kế hoạch, không có âm mưu, chỉ là uống say nói bậy bạ. Cấp trên đại nhân, anh đừng tưởng thật, tôi trịnh trọng xin lỗi anh lần nữa”.
Nói xong, cô khom lưng, chuẩn bị chính thức cúi người xin lỗi, nhưng lưng còn chưa cúi xuống, lại nghe giọng nói có vẻ âm trầm của Tả An vang lên.
“Nếu tôi tưởng thật thì sao?”.
Động tác của Hứa Tịnh Nhi khựng lại, cô sửng sốt ngẩng đầu lên, đôi mắt đen nhìn về phía Tả An, đáy mắt có vẻ kinh ngạc và không tin nổi.
“Cái gì?”.
Tả An lại thản nhiên cười: “Không có gì, sau này đừng uống nhiều rượu thế nữa”.
“Vâng, tôi nhớ rồi”, Hứa Tịnh Nhi đứng dậy, nói: “Nếu không còn chuyện gì khác thì tôi ra ngoài làm việc đây”.
“Đi đi”.
Hứa Tịnh Nhi rời khỏi văn phòng, đứng ở cửa nửa phút, sau đó mới chậm rãi đi về bàn làm việc của mình, ngồi xuống.
…
Đến ngày team building giữa năm của công ty.
Phúc lợi cho nhân viên của Tập đoàn Cố Thị luôn rất tốt, lần này tổ chức đi chơi ở hòn đảo nhỏ do Tập đoàn Cố Thị tự khai thác.
Hòn đảo nhỏ ba mặt là nước, một mặt dựa núi, ai muốn bơi có thể bơi, ai muốn leo núi có thể leo núi, lựa chọn đa dạng, muốn chơi thế nào thì chơi.
Công ty chia phe phái ngày càng rõ rệt, Tổng giám đốc Cố Khiết Thần một phe, Phó tổng giám đốc Tả An một phe, nên cho dù là đi chơi, ở cùng một hòn đảo, chọn chương trình vui chơi cũng phải phân chia ranh giới rõ ràng.
Cố Khiết Thần chọn ở khu vực bãi biển, Tả An thì chọn leo núi cắm trại.