Chương
“Em chắc chứ?” , anh ta không nhận được câu trả lời. Chỉ thấy Tiêu Thuần lại túm lấy cổ áo anh ta và kéo xuống.
…
Chuyện hôm đó xảy ra nghiêm trọng vậy nhưng vẫn không thể ngăn lại được đám cưới của Tả Tư và Khiết Thần. Bọn họ vẫn tổ chức cho xong. Chỉ có điều những chuyện xảy ra đều không cho phép truyền ra ngoài. Nên hôm đó chẳng có phương tiện truyền thông nào đưa tin về đám cưới của họ cả.
Mọi người chỉ biết, nhà họ Cố và họ Tả kết thông gia. Tả Tư trở thành Cố phu nhân.
Sau hôn lễ, Khiết Thần và Tả Tư đi Paris đón tuần trăng mật. Mỗi ngày đều có tin tức về họ rằng họ đi đâu, quấn quýt nhau như thế nào.
Tuần này, Hứa Tịnh Nhi lại quay trở lại cuộc sống thường ngày của mình. Mỗi ngày cô đều dành ra chút thời gian đi thăm ông cụ, nói chuyện với ông. Ông cụ vẫn trong giai đoạn phục hồi. Nhưng do ông cụ đã nhiều tuổi, hơn nữa còn bị thương nặng, nên hồi phục hơi chậm.
Trừ lúc ở bên ông cụ ra thì cô vẫn tới chỗ Simon để luyện tập. Mỗi ngày cô làm đồ ăn ngon cho mình. Ngủ sớm, dậy sớm, không còn quan tâm tới bất kỳ tin tức nào về tập đoàn Cố Thị nữa.
Một tuần sau, Khiết Thần và Tả Tư về nước. Có không ít nhà báo tới sân bay chụp hình họ.
Hứa Tịnh Nhi đang làm salad, điện thoại cô bỗng kêu lên. Cô vô thức liếc nhìn thì thấy tin mới nhất hiện lên một bức hình. Vừa hay đúng là hình của Khiết Thần và Tả Tư ở sân bay.
Cô không có hứng thú gì, đang định làm tiếp salad những bỗng khựng lại, cầm điện thoại lên, mở tin ra và phóng to bức ảnh.
Hứa Tịnh Nhi nhìn một lúc, đôi mắt khẽ dao động. Cùng lúc, một tin nhắn được gửi tới.
Hứa Tịnh Nhi khẽ ấn lên màn hình, mở tin nhắn ra. Cô đọc xong bèn nhếch miệng.
Điều phải đến cũng đến rồi. Đoạn tin nhắn báo với cô rằng vài ngày nữa sẽ họp đại hội cổ đông lần hai. Bầu lại vị trí tổng tài.
Hứa Tịnh Nhi khóa màn hình, vứt lên bàn. Cô cầm đũa, tiếp tục trộn salad. Cô gắp một miếng thanh long, đưa lên miệng.
Lần này người kéo lưới là Tả Tư. Nhưng…cô ta thật sự có bắt được cá không đây?
Hứa Tịnh Nhi nhớ lại bức hình khi nãy, cô mỉm cười.
Mặc dù ông cụ Cố đã tỉnh lại nhưng chính ông là người đã ký và bản chuyển nhượng cổ phần do bị Bạch Ngọc Phương thôi miên. Mà Bạch Ngọc Phương vẫn còn đang trong giai đoạn điều tra, tạm thời cổ phần chưa thể lấy lại được.
Thế nên ông cụ Cố không còn giữ cổ phần ở Cố Thị Nữa, ông ấy không thể nào ra mặt với tư cách là một cổ đông được. Chỉ có Hứa Tịnh Nhi nắm giữ một nửa cổ phần mới có thể ra mặt.
Năm ngày sau, lúc chín giờ sáng.
Hứa Tịnh Nhi và những cổ đông khác bước vào phòng họp trên tầng cao nhất của tòa nhà Cố Thị. Họ được sắp xếp vào vị trí dựa trên phần trăm cổ phần của mình.
Cổ phần của cô và Tả An bằng nhau nên Tả An ngồi bên cạnh cô. Mới có nửa tháng không gặp mà Tả An đã gầy đi nhiều, sắc mặt anh ta tái nhợt, đôi mắt trở nên u tối.
Khiết Thần và Tả Tư là những người cuối cùng bước vào phòng. Tả Tư đi giày cao gót, ưỡn ngực trong dáng vẻ của một bà hoàng. Cũng không biết có phải là do mới cưới hay là vì nguyên nhân khác mà trông cô ta vô cùng đắc ý.
Lúc đi ngang qua ghế của Hứa Tịnh Nhi và Tả An, cô ta nhếch miệng cười với vẻ đắc thắng.