Chương
Khiết Thần không bận tâm lắm, anh gõ nhẹ tay lên bàn, sau đó thu tay về, đứng dậy, cầm áo khoác vắt lên vai và đi ra ngoài.
Anh sải bước, vừa đi vừa nói nhiệm vụ: “Bất kể thân phận của cô ấy là gì thì cũng là người không liên quan. Anh hẹn cô ấy và mau chóng cho ký hợp đồng đi”.
Trợ lý Lâm há hốc miệng. Nhiìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Khiết Thần, anh đang định nói gì đó nhưng lại thôi.
Cuối cùng, anh ta lên tiếng: “Vâng Cố tổng, tôi sẽ xử lý”.
Lúc trợ lý Lâm gọi điện, Hứa Tịnh Nhi đang chuẩn bị mua café ở Starbuck.
Xếp hàng phía trước cô là hai cô nữ sinh. Bọn họ đang sôi nổi thảo luận về một nam minh tinh gần đây đang hot ở trên mạng. Họ khen ngợi người này không ngớt, nào là người đẹp trai nhất trong vũ trụ này, khuôn mặt thì đúng vẻ thiên tài.
Cô gái thứ nhất: “Anh của chúng ta đúng là vô đối mọi không gian. Mình không thể nào lôi bản thân ra khỏi việc yêu anh nữa rồi”.
Cô gái thứ hai: “Anh chúng ta không chỉ đẹp trai mà kỹ năng diễn xuất cũng đỉnh nữa, đúng là người yêu lý tưởng”.
Hứa Tịnh Nhi nghe một lúc thì đưa ra một kết luận, thứ mà bọn họ yêu là khuôn mặt đẹp trai! Mặc dù nông cạn…nhưng có lẽ tất cả đều nông cạn như thế!
Nếu mà nói về người đẹp trai thì trong số những người đàn ông cô biết…không thể nào tránh được Khiết Thần. Trong đầu cô lập tức hiện ra khuôn mặt anh.
Bỗng nhiên, tiếng điện thoại kéo ý thức cô trở lại thực tế. Cô cầm điện thoại lên, liếc nhìn màn hình và khẽ nhướn mày. Sau đó cô mở khóa, nghe máy.
Trợ lý Lâm vẫn nói với cô bằng giọng vô cùng khách sáo: “Cô Hứa, cô có thời gian không? Tôi có thể hẹn gặp được không?”
Đang tới lượt Hứa Tịnh Nhi gọi món, cô không để tâm lắm tới lời nói của trợ lý Lâm mà chỉ nói với nhân viên order: “Cho tôi một ly Latte, ly lớn”.
Là trợ lý số một của Khiết Thần, trợ lý Lâm nhạy cảm nhận ra nên anh ta lập tức nói lại: “Cô Hứa, giờ cô đang ở Starbuck hả? Nếu cô thấy tiện, tôi có thể tới đó, cho tôi thời gian của một ly cafe là được”
Trước đây Hứa Tịnh Nhi không để ý nhiều tới năng lực làm việc của trợ lý Lâm. Giờ xem ra anh ta có thể giữ vững được vị trí trợ lý bên cạnh Khiết Thần đúng là có lý do của nó cả.
Nói tới nước này rồi thì Hứa Tịnh Nhi nào con lý do gì để từ chối. Cô thờ ơ nói địa chỉ của quán Starbuck cho anh ta. Quán Starbuck này cách tập đoàn Cố thị không xa lắm. Dù sao thì cô cũng vừa rời đi từ tòa nhà của Cố Thị.
“Cô đợi xíu, tôi lập tức tới ngay”.
Hứa Tịnh Nhi tìm một vị trí gần cửa sổ, uống một ngụm café và lấy điện thoại lên lướt. Đúng lúc này, cô nhìn thấy trợ lý Lâm bước vào.
Anh ta đứng tầm mười giây, lướt nhìn một lượt bên trong để tìm Hứa Tịnh Nhi. Rồi anh ta bước về phía cô.
“Cô Hứa”, anh ta cung kính kêu lên.
Hứa Tịnh Nhi nhìn anh ta và gật đầu: “Mời ngồi”.
Trợ lý Lâm ngồi đối diện cô. Hứa Tịnh Nhi khẽ chỉ vào ly café của mình và ra hiệu: “Anh có gì thì nói thẳng đi nhé”.
Trợ lý Lâm mở túi tài liệu màu đen mang theo, lấy ra hai bản hợp đồng đặt lên bàn.