Chương
“Anh ấy định cùng Tả Tư đi tham gia tiệc của ông Tả. Thật không ngờ lại xảy ra chuyện của cô nên mới nhất thời đổi ý và chạy đi cứu cô”.
“Khi đó mọi người đều không dám đảm bảo Cố tổng có thể rút lui được một tách toàn vẹn hay không vì dù sao đó cũng không phải địa bàn của nhà mình. Hơn nữa cũng không ai ngờ Tả tổng và Tả An lại làm vậy. Thế nhưng anh ấy vẫn đi”.
“Mặc dù anh ấy đã khống chế được tay cô lúc đâm anh ấy nhưng mà đó cũng là một nhát dạo thật sự. Để có thể khiến cô thoát hiểm nên anh ấy không có ý định diễn kịch mà làm thật. May mà…tim của anh ấy có điểm khác với người thường, đó là dài và nhỏ hơn của người khác nên…nhát đâm đó không phải nhát đâm chí mạng”.
“Tả Tư đưa anh ấy tới bệnh viện. Phía bên trong bệnh viện đã được sắp xếp trước, nói với Tả Tư rằng anh đã chết, đưa vào nhà xác. Thực ra ở trong nhà xác, các bác sĩ đã tiến hành phẫu thuật cho anh”
“Cơ thể Khiết Thần do có độc tố nên vốn đã yếu sẵn, cộng thêm nhát dao vô cùng hung hiểm. Bác sĩ cũng không chắc là có thể cứu được anh hay không. Thế nhưng trước khi đi anh ấy cũng đã ký vào biên bản cam kết rồi, thế nên dù có chết trên bàn phẫu thuật thì anh ấy cũng chấp nhận”.
Dù là chuyện đã qua nhưng khi thuật lại thì trợ lý Lâm vẫn không khỏi rùng mình.
“Cố tổng trải qua một cuộc phẫu thuật rất dài. Lúc đó tôi không ở đấy, nghe sếp Từ nói từ tối tới sáng đứng tê cả chân. Cả thế giới cũng dường như tắt thở. Không có một tiếng động nào, mãi lâu sau mới nghe thấy mấy từ “phẫu thuật thành công”.
“Sếp Từ nói, lúc nghe thấy vậy thì anh ta khụy ngã ngay xuống đất”.
“Sau đó, Cố tổng hôn mê nửa tháng mới tỉnh lại, chỉ có điều…”
Anh ta nói tới đây bèn dừng lại, do dự một hồi rồi mới nói tiếp: “Cố Hứa, cô thật sự muốn nghe tiếp không?”
Hứa Tịnh Nhi nói ngay: “Anh tiếp tục đi”
Trợ lý Lâm ôm mặt, thở dài: “Do độc tố xâm nhập vào cơ thể quá mạnh, ngay lúc phát hiện ra mà có thể làm phẫu thuật thì nguy hại sẽ giảm đi không ít. Thế nhưng Cố tổng không chịu. Vì dù sao cũng là phẫu thuật mà. % có thể tỉnh lại nhưng cũng có thể sẽ ngã xuống như ông cụ. Như vậy thì nhà họ Cố, tập đoàn Cố Thị và cả cô nữa…Anh ấy còn quá nhiều người cần bảo vệ nên đã không cho phép mình ngã xuống”.
“Việc kéo dài tới khi đó khiến độc tố đã lan ra khắp cơ thể Cố tổng. Nhất là não của anh ấy đã bị xâm hại vô cùng nghiêm trọng”.
“Thế nên…đã dẫn đến trình trạng…”
Trợ lý Lâm không khỏi thở dài: “Trí nhớ của anh ấy sụt giảm, sụt giảm tới mức bắt đầu nhớ được vào thời điểm xảy ra tai nạn về trước”.
“Lần này sau khi tỉnh lại, anh ấy tưởng là…tỉnh lại sau vụ tai nạn ô tô năm đó”.
Câu nói cuối cùng của anh ta đúng lúc Hứa Tịnh Nhi đang uống café khiến cô bỗng cảm thấy đắng vô cùng.
Trợ lý Lâm thận trọng nhìn Hứa Tịnh Nhi nhưng không thấy biểu cảm gì, thế là anh ta bèn tâng bốc: “Cô Hứa, cô thật sự cực kỳ lợi hại. Lúc Cố tổng ở cạnh Tả Tư là người giả ấy, đến cả Tả Tư còn không phát hiện ra, vậy mà cô nhìn là biết ngay”.
Hứa Tịnh Nhi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Dòng người vội vã đi lại trên đường.
Thực ra cô đã đoán đúng ra rất nhiều. Ví dụ như Khiết Thần không chết, ví dụ như Khiết Thần của lúc kết hôn với Tả Tư là giả, còn Khiết Thần ở sân bay là thật.