Sau khi Ngữ Thần sanh bé được tuần, lúc này tại biệt thự Kỳ Dương.
Thiếu Dương vừa trốn khỏi vợ chạy ra ngoài bang công anh nhanh tay lấy ra gói thuốc lá được anh cất dấu kỹ trong góc kẹt, mở nắp hộp lấy ra một điếu thuốc, đưa lên miệng, ý định anh cầm hộp quẹt bật lửa muốn mồi thuốc hút, nhưng chưa kịp mồi, thì một tiếng gọi lớn vang lên.
_ Ông xã ơi!..........anh đi đâu rồi, mau vào thay bỉm cho tiểu bảo bối kìa.
Ba chân bốn cẳng Thiếu Dương chạy nhanh vào phòng.
Ngữ Thần lúc này đang cho con trai bảo bối Thiếu Đông bú, còn tiểu công chúa của anh đang nằm khóc la in ỏi vì bỉm bị dơ, cô bé mới còn bé xíu nhưng thừa hưởng tính tình ưa sạch sẽ, chỉ cần dơ bẩn một chút là bé khóc không ngừng đến khi nào được thay sạch sẽ mới chịu nín.
Thiếu Dương nhanh chóng lấy bỉm mới ra, và lau sạch sẽ cho con gái, rồi thành thục mặc vào bỉm sạch cho con .
Ngữ Thần nhìn anh bế con gái trong lòng cô hết sức vui vẻ, và đầy yêu thương nhìn hai cha con, Đông bảo bối đã bú no cậu bé lăng ra ngủ say, cô nhìn Thiếu Dương lên tiếng.
Ông xã đưa tiểu bảo bối cho em, con đói bụng rồi đó.
Thiếu Dương nhẹ nhàng đưa Ngọc Yên cho vợ mình, Ngữ Thần nhanh cho con uống sữa.
Vì bảo bối bú có một bên ngực, bên còn lại bắt đầu chảy ra sữa, Thiếu Dương đứng nhìn cảm thấy tiếc quá anh suy nghĩ " sữa bổ như vậy mà để chảy như vậy thật phí quá, để mình uống bớt cho đỡ chảy xuống đất phí ".
Nghĩ là làm Thiếu Dương đi đến bên giường ngồi xuống anh bá đạo ngậm lấy bên ngực đang chảy sữa mà mút chùn chụt.
Ngữ Thần giật mình cô không ngờ chồng mình lại có thể làm như vậy nha, cô nhăn mày nhìn anh lên tiếng.
_ Anh đang uống hết sữa của con đó, anh mau dừng lại cho em......Kỳ Thiếu Dương!.
Mặc cho vợ anh la ầm ĩ Thiếu Dương vẫn chung thủy mà mút sữa, Thiếu Dương không ngờ mùi vị này lại ngon tuyệt như vậy, đúng là vợ yêu của anh, cả người cô chỗ nào cũng thơm và ngon cả, anh càng yêu chết mất cô vợ bé nhỏ này rồi nha