Chương : Đổi trắng thay đen.
Mễ Thiên Thiên vừa làm như này, không chỉ khiến cho
Hạ An Nhiên ngây người.
Mà không ít vị khách có mặt tại hiện trường cũng bắt đầu tò mò.
Hạ An Nhiên đã làm gì với Mễ Thiên Thiên, mà khiến người ta rơi nước mắt uất ức như vậy.
Bùi Kỳ đối diện với tình huống này cũng có chút ngạc nhiên.
Đị lên trước chỉ trích không khách khí, “ Cô ăn vạ đổ lên đầu bạn thân tôi là có ý gì, cho rằng bạn thân tôi dễ bắt nạt lắm sao?”
Nhưng khi đối mặt với sự chất vấn của Bùi Kỳ, Mễ Thiên
Thiên không ngừng khóc, khóc như mưa cái gì cũng không nói.
Mỹ nhân khóc vốn dĩ đặc biệt làm người khác thương xót.
Thế nên, mọi người càng cảm thấy Mễ Thiên Thiên đáng thương.
Giang Nhụy Nghiên cũng chú ý đến tình huống ở đây, liền đi qua, nhìn thấy Mễ Thiên Thiên vô cùng tội nghiệp khóc thút thít, hỏi, “ sao thế?”
Sau khi Mễ Thiên Thiên nhìn thấy Giang Nhụy Nghiên đi đến, liền nhào vào lòng cô ấy.
hu hu hu, Nhụy Nghiên, mình không ngờ rằng người con gái này lại độc ác như vậy.”
Sau đó, không khách khí dơ tay chỉ vào Hạ An Nhiên.
Cô ta nói, cậu ỷ vào danh tiếng nhà họ Giang, ở bên ngoài tác oai tác quái, có được tên tuổi của tài nữ.
Còn nói người càng xấu thì càng thích ra vẻ tài giỏi! Thậm chí còn nói cậu không biết điều chút nào, trở thành như vậy, còn muốn cố ý lỗi kéo quan hệ với Lăng thiếu gia, nói cậu thật kinh tởm.”
Bùi Kỳ nghe xong mà thấy thật tức cười, “ Cô bịa đặt như vậy, An Nhiên nhà tôi nói qua những lời như thế lúc nào?"
Mễ Thiên Thiên bị Bùi Kỳ trách mắng, càng uất ức, “ Vừa nãy những lời các cô mắng Nhụy Nghiên còn khó nghe hơn cái này nhiều.....bây giờ sao lại không thừa nhận đi?”
Bùi Kỳ càng tức giận, “ Cô ngậm máu phun người!
Khí thế đằng đẳng đi lên trước, muốn lý luận với Mễ Thiên Thiên một phen.
Hạ An Nhiên nhìn thấy vội vàng kéo Bùi Kỳ lại.
Bùi Kỳ thở gấp, “ Bây giờ cậu kéo mình lại làm gì, người ta sắp ngồi lên đầu cậu rồi đấy.”
Hạ An Nhiên lập tức đưa cho cô một ánh mắt.
Bùi Kỳ tuy rằng vẫn tức giận.....!
Nhưng biết được bạn thân của mình từ trước tới nay không phải là hạng người sẽ chịu thiệt, liền tạm thời nhẫn nhịn trước.
Sau khi Hạ An Nhiên làm yên lòng Bùi Kỳ, từng bước đi đến trước mặt Mễ Thiên Thiên.
Mễ Thiên Thiên không cam tâm tỏ ra yếu kém, nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên.
Tôi biết cô bởi vì ghen ghét đố kị mối quan hệ thanh mai trúc mã của Nhụy Nghiên với Lăng đại thiếu gia, mới cổý bôi nhọ Nhụy Nghiễn, nhưng kẻ sĩ có thể chết chứ không chịu nhục, bây giờ cô lập tức xin lỗi Nhụy Nghiên nhà tôi, nếu không, đừng nói đến Nhụy Nghiên mà Giang gia cũng sẽ không tha cho cô.”
Lúc Mễ Thiên Thiên nói xong những lời này, trong mắt lóe lên tia tàn nhẫn.
Hôm nay Lăng đại thiếu gia dẫn theo Hạ An Nhiên tham gia dạ hội, còn nhảy điệu mở màn.....!trong lòng Mễ Thiên Thiên đã đố kị đến mức tức giận từ lâu.
Sau khi xúi giục Giang Nhụy Nghiên nhưng không có kết quả, liền không khống chế được cảm xúc, cố ý đến mỉa mại Hạ An Nhiên.
Mục đích thực sự chỉ là muốn hai người bọn họ xảy ra hiểm khích, để Lằng gia cảm thấy hai người bọn họ đều không phải là người tốt đẹp, cô ta sẽ ngư ông đắc lợi.
Không nghĩ tới, tâm tư của cô ta bị Hạ An Nhiên nói toạc ra.
Có điều…..........!
Cho dù cô ta biết được tâm tư của cô thì đã sao?
Chỉnh đốn con tiện nhân này không phải là việc quá dễ dàng hay sao?
Trải qua một màn náo loạn này, Giang Nhụy Nghiên nhất định sẽ tin người bạn thân là cô, sẽ coi con tiện nhân này là cái gai trong mắt.
Còn Lăng Mặc sẽ lại càng chán ghét người phụ nữ gây sự trong tiệc chúc mừng hàng năm của tập đoàn.
Không cần cô ta phải ra tay, liền có thể dễ như trở bàn tay xử lý con tiện nhân này.
Trong lòng Mễ Thiên Thiên đắc ý.
Nhưng chính vào lúc này, Hạ An Nhiên dơ tay, không khách khi tát cô ta một cái.
Sau đó, trong cái nhìn ngạc nhiên của Mễ Thiên Thiên, khuôn mặt trần thành giải thích, “ Con người tôi không thích làm chuyện sau lưng, nếu như có chỗ không thoải mái, bình thường đều trực tiếp đến đối mặt.