Lăng lão phu nhân nhìn động tĩnh ở trên bàn, thu hồi ánh mắt.
Sau khi dư quang liếc nhìn Hạ An Nhiên một cái liền gõ xuống bàn.
Trực tiếp nói với Lăng Minh Hải và Lăng Minh Trí, Bây giờ là thời gian ăn tối, chuyện công ty để sau khi ăn xong các con hẵng nói.”
Ảnh mắt rơi xuống người Lăng Mặc, ý vị sâu xa quở trách.
Còn có Mặc Nhi, ta biết con muốn làm việc, cũng không ngăn cản con, nhưng con cũng phải có chừng mực, đừng có bất cứ việc gì cũng muốn làm, cũng muốn nhúng tay vào, sức khỏe của con không giống trước đây, nhớ kĩ phải biết dừng đúng lúc.”
Lăng Mặc nâng mắt, Con làm việc tự có chừng mực.” tiếp theo đó lại thờ ơ mở miệng hỏi, “ Má Liễu vẫn khỏe chứ ạ? Còn chút hơi thở tàn không?”Sắc mặt Lăng lão phu nhân sa sầm.
Không nghĩ đến, Lãng Mặc đột nhiên sẽ nhắc tới chuyện này.
Lăng Mặc vừa khoan thai gắp một miếng gà vắt chanh cho Hạ An Nhiên vừa chậm rãi mở miệng.
Cả đời này của bà đều chịu khó vì Lăng gia mà tần tảo lo lắng, bây giờ tuổi tác đã cao, trước đây còn có Mả Liễu ở bên cạnh giúp đỡ, còn có thể miễn cưỡng ứng phó.
Nhưng bây giờ má Liễu vẫn luôn làm sai chuyện, phạm trên phạm dưới, đã không còn là người có thể tiếp tục tín nhiệm được nữa, bây giờ Lăng trạch vẫn là cần có một nữ chủ nhân mới rồi.”
Lăng lão phu nhân nghẹt thở.
Bà mới quở trách Lăng Mặc một câu, Lăng Mặc liền không khách sáo trả lại gấp đôi.
Lăng lão phu nhân đè nén cảm xúc, “ Bộ xương giànày của ta, vẫn có thể chống đỡ được vài năm nữa.”
Chính là sợ bà lực bất tòng tâm.” Nhìn con mèo hoang nhỏ đang ngoan ngoãn ăn, lạnh nhạt nói,” Bây giờ An Nhiên đang rảnh rỗi, việc trong nhà cử giao cho cô ấy làm đi.”
Hạ An Nhiên vốn đang ăn gà vắt chanh, suýt nữa thì phun cơm ra ngoài.
Ngẩng đầu mơ hồ nhìn Lăng Mặc.
Tại sao anh ta giao chiến với Lăng lão phu nhân còn kéo cô vào làm gì?
Cô trêu ai trọc ai cơ chứ!
Còn những người khác trên bàn ăn, cũng đều bị lời của Lăng Mặc ép xuống, kinh ngạc thi nhau nhìn về phía Lăng Mặc.
Biểu hiện thái độ cảm xúc của Lí Nhân càng trực tiếp hơn, mở miệng liền không vui phản bác Lăng Mặc, Chuyện trong nhà cũng không dễ quản lí như vậy, trước đây vẫn luôn do lão phu nhân phụ trách, cháu để cho một người mới gả vào nhà quản lí thì có phải có chút qua loa không?"
Tuy nữ chủ nhân của Lăng trạch, nhìn có vẻ chỉ là quản lí hậu trạch.
Nhưng bên trong còn liên quan đến nhiều quan hệ lợi ích.
Đội bảo vệ, phòng giam...những nền móng của Lăng gia vẫn luôn nằm trong tay của nữ chủ nhân Lăng gia.
Có thể nói, chủ nhân của Lăng gia là quản lí Tập đoàn Lăng thị.
Nữ chủ nhân của Lăng gia thì quản lí hết tất cả mọi việc trong nhà.
Ai mà không thèm muốn phần quyền lợi trong hậu trạch chứ?
Lí do của Lăng Mặc vô cùng đầy đủ, “ Nữ chủ nhân của Lăng gia xưa nay đều là vợ của gia chủ, vợ củatôi sao lại không thể tiếp quản?”
Lăng Mặc bấy giờ là gia chủ.
Hạ An Nhiên không phải chính là vợ của gia chủ sao.
Lăng Mặc sâu xa nhìn Lăng lão phu nhân.
Người vợ này của con không phải là do bà tìm thầy xem bát tự để định sao, con cũng là bởi vì quan hệ của cô tỉnh lại, bát tự của cô ấy không tệ, nhất định cũng có lợi đến Lăng gia...!Hơn nữa, vợ của gia chủ tiếp quản việc nhà, cũng là quy củ mà tổ tiên truyền lại, lão phu nhân, bà cũng chính là người coi trọng quy tắc.”
Lăng lão phu nhân năm đó có thể đứng vững ở Lăng trạch cũng là bởi vì bà vẫn luôn duy trì quy tắc của Lăng gia.
Lăng Mặc lấy cái này để ép xuống làm bà một câu cũng không thể nói ra.
Chính vào lúc mọi người đang trầm mặc, Lăng MinhHải nở nụ cười nói, “ Mẹ á, nếu Lăng Mặc có lông hiếu thuận để cháu dầu gánh vác cùng mẹ con cảm thấy cũng tốt, mẹ cũng đã cực nhọc nửa đời người rồi, cũng nên sống yên vui hưởng phúc rồi.