Chương : Khuấy nước đục.
Con mèo hoang nhỏ nhà anh hoàn toàn chính là một người rất giỏi che giấu.
Lúc học đại học, gần như không có ai nhận ra sự tồn tại của cô.
Tốt nghiệp hơn một năm nay cũng không lưu lại một chút dầu tích nào.
Đến con mèo hoang nhỏ này cũng không điều tra ra được nhiều thông tin, còn nói gì đến chuyện điều tra ra được quan hệ bên cạnh của cô?
Lúc đầu nếu như không phải là bởi vì Bùi Kỳ, anh cũng không biết được con mèo hoang nhỏ có quan hệ với Cố Ngôn Duy...!
Vậy thì, Cố Ngôn Thừa sao lại biết được?
Đôi mắt Lăng Mặc từ từ híp lại.
Anh ta có thể biết được một số chuyện từ cái miệng nhiều chuyện của Bùi Kỳ thì người bên cạnh tự nhiên cũng có thể biết được.
Trong nhà ăn của biệt thự nào đó.
Trên bàn ăn chỉ có một người đang dùng bữa.
Có một người phụ nữ ăn mặc nghiệm chỉnh đang đứng bên cạnh bàn ăn, khuôn mặt đối phương kích động báo cáo với người đang dùng bữa.
Bên biệt thự kiểu tây truyền đến tin tức, Lăng đại thiếu gia và thiếu phu nhân cãi nhau, người phụ nữ đó đến bây giờ vẫn chưa quay về Lăng trạch.”
Vẻ mặt người đang dùng bữa lạnh lùng, “ Lăng Mặc là người kiêu ngạo như vậy, đâu thể tha thứ cho con tiền nhân đó làm bậy với người đàn ông khác? Hừ, con tiện nhân đó coi như bị bỏ rồi.”
Người phụ nữ: “Đây là cô ta tự làm tự chịu, ai bảo cô ta chống đối chủ nhân."
Sau đó, lại đem tình hình rắc rối của Lăng Mặc ngày hôm nay nhanh chóng báo cáo lên.
“ Buổi chiều ngày hôm nay, người nhà họ Cổ cũng đã đến thành phố Lô Hải.
Cố Ngôn, Duy suy cho cùng cũng là con cháu chính qui của Cổ gia, anh ta bị đánh tàn phế, Cổ gia có thể chịu để yễn? Bên Lăng đại thiếu gia chắc là phiền phức rồi!”
Ánh mắt người đang dùng bữa đầy thâm độc, ra lệnh, “Đem tin tức những ngày qua của con tiện nhân đó với Cố Ngôn Duy tung ra ngoài, chúng ta đem chỗ nước này khuấy đục lên một chút.”
Người phụ nữ đồng ý gật đầu, “ Chuyện này làm càng lớn, càng làm tiêu hao Lăng đại thiếu gia, theo cách này, hai tháng cuối đời của cậu ta, chỉ có thể tiêu hao trên tin tức xấu này, căn bản không có thời gian rảnh rỗi tâm đến chuyện khác nữa.
quan
Người ngồi trên ghế ăn, khỏe môi mang theo nụ cười lạnh, “ Thời gian sắp tới, chắc có kịch hãy xem rồi.” Người phụ nữ nịnh nọt nói, “ Vẫn là chủ nhân bày mừu tính kế hay!”
Lời này vừa nói xuống, người phụ nữ cảm nhận được điện thoại của mình đang rung lên.
Quay người đi sang một bên, lấy điện thoại ra nhìn một cái.
Đó là một tin nhắn.
Sau khi xem nội dung tin nhắn, trên mặt người phụ nữ mang theo nụ cười, kích động chạy đến bên cạnh chủ nhẫn của mình, “ Ngài xem.”
Người dùng bữa quét mắt đọc nội dung tin nhắn, phút chốc trong mắt nhuộm một mảnh điên cuồng.
Nếu như đã có cái này, hà tất còn kiêng nể Lăng
Mặc?
Hạ An Nhiên đã tới quán ăn Bùi Kỳ hẹn.
Sau khi tiến vào phòng bao, Bùi Kỳ cực kỳ kích động, đi lên trước giữ lấy cánh tay Hạ An Nhiên, Câu nhanh nói với mình, rốt cuộc cậu biết được bí mật gì của Lăng Mặc?”
Hạ An Nhiên biết chắc Bùi Kỳ sẽ tò mò chuyện này.
Nếu như bây giờ nói cho cậu biết, thì bí mật còn là bí mật không? Hơn nữa, có một số chuyện cậu vẫn là đừng biết thì tốt hơn, để không gây rắc rồi.”
Bùi Kỳ trực tiếp từ một con heo nhỏ kích động biến thành một con heo nhỏ thất vọng.
Có điều nghĩ tới lời Hạ An Nhiên nói cũng đúng.
Có một số bí mật biết được rồi cũng không chắc là chuyện tốt.
Bùi Kỳ vẫn là kiềm nén lòng hiếu kỳ của mình lại, quan tâm hỏi, “ bây giờ Lăng Mặc liền để mặc cấu muốn làm gì thì làm sao? Có phải là chỉ cần cầu không làm chuyện gì quá đáng, vẫn giữ mặt mũi cho anh ta thì anh ta sẽ không làm khó cậu không?"
Hạ An Nhiên gật đầu, “.....có lẽ là như vậy.”
Bùi Kỳ lập tức mời mọc, “ Nếu đã như vậy thì cậu đừng quay về Lăng trạch đối diện với anh ta nữa, dọn khỏi khách sạn chuyển đến ở cùng mình đi."
Lúc Hạ An Nhiên đang chuẩn bị từ chối, có người gõ cửa phòng bao.
Bùi Kỳ đi ra mở cửa, phát hiện là Đỗ Hiểu Vũ “ Bác sĩ Đỗ? Sao anh lại đến đây?”
Đỗ Hiểu Vũ lấy ra điện thoại của cô, “ Vừa đưa cô đến đây thì phát hiện cô đánh rơi điện thoại ở trên xe tôi, tôi liền quay lại hỏi nhân viên phục vụ quán ăn số phòng bao của cổ để đem điện thoại lên trả cho cô.”.