Chương : Thuốc có tác dụng phụ nghiêm trọng.
Nếu như lúc đó cô và Cố Ngôn Duy phát sinh quan hê.
Dựa theo tính khí của Lăng Mặc, kết cục của cô cũng rất dễ đoán.
Chỉ là, người đứng phía sau cũng đã giẫm vào giới hạn cuối cùng của cổ.
Lợi dụng Bùi Kỳ, còn làm Cố Ngôn Duy bị thương.
Một người là bạn thân của cô, một người là ân nhân cứu mạng cô.
Hạ An Nhiên nhìn Đỗ Hiểu Vũ chậm chạp không nhận điện thoại, biết là anh ta vẫn muốn tìm cách vùng vẫy, không muốn hợp tác.
Môi hồng cong lên, “ Anh có biết, tôi cho anh uống thuốc đó, ngoài làm cơ thể mềm nhũn ra, còn có tác dụng phụ khác là gì không?”
Đỗ Hiểu Vũ nghe được, sắc mặt có chút chột dạ.
Hạ An Nhiên “ôn như” an ủi, “ Thật ra cũng không có tác dụng phụ gì lớn cả, chỉ là trong nửa tiếng đồng hồ không dùng thuốc giải, sẽ khiến cả đời này đàn ông không thể làm đàn ông mà thôi.”
Đỗ Hiểu Vũ há hốc mồm, trong mắt rõ ràng có tia hoảng sợ.
Hạ An Nhiên tiếp tục chậm rãi nói, “ tôi đã cho người điều tra thông tin của anh, gia đình anh rất lợi hại, bố mẹ anh vì để sinh ra một người con trai là anh, trước đó đã sinh ra người chị gái...!Nếu như anh không thể có con, đối với bố mẹ anh sẽ là một đả kích nhữ thế nào?”
Sau khi Hạ An Nhiên nghi ngờ Đỗ Hiểu Vũ đã cho người đi điều tra tin tức về anh ta.
Tuy rằng danh tiếng ở bệnh viện của anh ta rất tốt, những gia đình anh ta thật là hỗn tạp.
Anh ta chính là kẻ hút máu của năm người chị gái để đi học đại học.
Nhưng lúc anh ta học đại học, vì để theo đuổi bạn gái giàu có đã lấy trộm hết cả tiền mà chị hai anh ta đi vay mượn để cứu con.
Chị hại chất vấn anh ta, anh ta lại còn mặt dày vô xỉ nói, đầu tư tiền đi khám bệnh cho đứa trẻ còn không bằng đầu tư lên người anh ta.
Đỗ Hiểu Vũ hoàn toàn chính là một tên đàn ông đồ khốn nạn.
Sống trong hoàn cảnh gia đình như thế, thì tên khốn này sợ cái gì nhất?
Còn không phải là sợ không thể trở thành người nối dõi tông đường sao?
Hạ An Nhiên móc ra một một viên thuốc màu trắng, nhởn nhơ trước mặt Đỗ Hiếu Vũ, “ Này, đây là thuốc giải, muốn có không?”
Đỗ Hiểu Vũ theo bản năng giơ tay ra muốn cướp lấy.
Nhưng anh ta lúc này lại không có chút sức lực nào.
Sau khi Đỗ Hiểu Vũ không cướp được, cố gắng duy trì sự bình tĩnh, “ Tôi là bác sĩ, từ trước đến nay chưa từng nghe qua về loại thuốc này.”
Hạ An Nhiên nhún vai, “ Không nghe nói đến cũng không sao.”
Xoay người, ngồi xuống một bên, vẻ mặt ung dung nghịch chiếc điện thoại của Đỗ Hiếu Vũ, chậm rãi mở miệng.
“ Người liên lạc với anh, rõ ràng là rất muốn biết bí mật này.
Nếu như anh thời gian dài không liên lạc với hắn, hắn chắc chắn sẽ nóng vội chủ động liên lạc với anh, thời gian của tôi rất nhiều, một chút cũng không nóng vội, có thể từ từ đợi hắn ta.”
Đỗ Hiểu Vũ nhìn dáng vẻ nhàn nhã của Hạ An Nhiên, sắc mặt dần dần khó coi.
Hạ An Nhiên có thể từ từ đợi, nhưng còn anh ta thì sao?
Anh ta tuy là bác sĩ, biết rằng không có loại thuốc mà Hạ An Nhiên nói, nhưng anh ta cũng chưa từng nghe nói đến loại thuốc sau khi uống vào sẽ khiến toàn thân bại liệt.
Sắc mặt Đỗ Hiểu Vũ càng ngày càng suy nhược, càng ngày càng trắng bệch.
Lúc đầu anh ta đồng ý giúp người kia là vì đối phương hứa sẽ cho anh ta lợi ích lớn.
Không chỉ có được một khoản tiền, còn đảm bảo trong vòng năm năm sẽ khiến anh ta ngồi lên vị trí chủ nhiệm.
Cho nên sau khi anh ta thận trọng đáp ứng, liền lặng lẽ tiếp cận Bùi Kỳ, anh ta tự mình nghĩ rằng bản thân làm không có chút chỗ sơ hở nào.
Nhưng không ngờ rằng, Hạ An Nhiên lại phát hiện được.
Hơn nữa…......!
Đỗ Hiểu Vũ rõ ràng cảm nhận được cơ thể vốn dĩ đã bại liệt rồi, hình như lại càng mềm nhũn hơn, đến cả một chút cử động nhỏ lúc này cũng không được nữa.
Nghĩ tới trong nhà chỉ có một mình anh ta là con trai, nếu như anh ta xảy ra chuyện, ai sẽ tiếp tục hương hỏa cho Đỗ gia?
Đỗ Hiểu Vũ hoàn toàn sụp đổ, không dám lại có bất kỳ suy nghĩ nào khác nữa, hoảng loạn nói, “ Cô cho tối thuốc giải, tôi giúp cô liên lạc với hắn ta.”.