Lăng Mặc cũng không thèm nhìn tài liệu, gõ nhẹ lên bàn, "Loại chuyện vặt vãnh này có cần phải nói với tôi không?"
Thu Tử Châu coi đó là điều đương nhiên: “Không phải chị dâu có mối quan hệ với Thu Giáo sư sao?”
Trước đây, Thu Tử Châu cảm thấy viện nghiên cứu thuốc của công ty cử từ từ nghiên cứu cũng không sao.
Với mức lượng cao ngất ngưởng đã kéo không ít nhân vật lợi hại đến đây.
Nhưng những nhân vật lợi hại đó, so với đệ tử thiên tài của Thu Giáo sư, thì không bằng một nửa.
Thu Tử Châu tham lam nói "Tôi nghe Bác Tân nói, quan hệ giữa chị dâu và Thu Giáo sư khá tốt.
Nếu chị dầu ra mặt, sau đó chúng ta đưa ra những điều kiện ưu đãi cực tốt, Thu giáo sư không chừng sẽ nguyện ý giao đồ đệ của ông ấy cho chúng ta? Một khi đã có trong tay con át chủ bài, công ty dược phẩm mới nhất định sẽ có khởi đầu thuận lợi.
Lăng Mặc không nói gì sâu xa, "Muốn đị đào người của Thu Lương Nhạc, cậu đi là thích hợp nhất." () lôi kéo người tài từ tổ chức, quốc gia khác về gia nhập với công ty hoặc tổ chức của mình
Thu Tử Châu lập tức trợn to hai mắt, không nhịn được nói: "Nếu tôi đi, ông ta sẽ trực tiếp ném tôi ra ngoài mất.
Ông chủ, anh hãy nghĩ đến tính mạng nhỏ bé của tôi đi."
Thu gia và Giáo sư Thu Lương Nhạc có mối hận thù.
Thu Lương Nhạc bây giờ thật sự không muốn nhìn thấy người nhà Thu gia.
Thu Tử Châu nhất thời không biết nói gì, "Tôi biết ông chủ không muốn gây phiền phức cho chị dâu, nếu không được tôi sẽ không đề cập tới vấn đề này nữa"
Vì ông chủ dè dặt nên không muốn làm phiền chị dâu.
Nhưng kiếm tiền không thơm sao? Đã thế thì bí mật liên lạc với chị dâu.
Ngay khi Thu Tử Châu đang bí mật tính toán, Lăng Mặc thản nhiên nói: "Bỏ những suy nghĩ nguy hiểm đó đi."
Thu Tử Châu: “...”
Vì vậy, hắn ta ngay cả bí mật tìm kiếm sự giúp đỡ của chị dâu cũng không được?
Thu Tử Châu ăn năn một lúc.
Sớm biết như thế này, không nên tìm đến ông chủ báo cáo, hắn nên bí mật tìm chị dâu trước, hành động trước báo cáo sau không tốt hơn sao?
Thu Tử Châu vẻ mặt có chút buồn bực, “Ông chủ, chúng ta là những người muốn trở thành cỗ máy kiếm tiền, anh như thế nào lại như vậy? Hơn nữa, anh cố gắng kiếm tiền để làm gì? Túi xách, trang sức, quần áo của chị dâu...!ai mua? Tất cả là tiền của anh”
Nhưng sau khi những lời này vừa dứt, ánh mắt của ông chủ càng ngày càng lạnh.
Thụ Tử Châu nhanh chóng chạy ra ngoài với mong muốn sống sót mãnh liệt.
Sau khi ra ngoài, hắn thở dài nói"Có thể kiếm tiền mà không kiếm thì thật là khốn nạn.
Bây giờ ông chủ không bằng thằng khốn nạn."
Hắn lấy điện thoại di động ra, bấm số của Bác Tân, than thở: "Phải làm sao đây, tôi muốn làm cho ông chủ độc thân trở lại."
Hắn vẫn rất thích cùng ông chủ đi kiếm tiền
Sau khi im lặng một lúc, Bác Tân lịch sự và ẩn ý nói: "Cậu muốn ăn quả cấm!"
Thu Tử Châu: “...”
Bác Tân khịt mũi, "Anh muốn chết cũng đừng kéo theo tôi, tôi còn muốn sống chưa muốn chết"
Không khách khí liền "cụp" tắt điện thoại.
Thu Tử Châu sững sờ, vẻ mặt càng buồn hơn
Chẳng có ai sẵn sàng đi cùng hắn ta trên con đường kiếm tiền cô đơn này sao?
Thu Tử Châu liếc nhìn tài liệu trong tay.
Mặc dù vừa rồi đã được ông chủ cảnh cáo, nhưng từ "tiền" đã khắc sâu trong tâm trí Thu Tử Châu.
Lặng lẽ lấy điện thoại ra và dứt khoát gửi một tin nhắn trên Wechat.
[Thu Tử Châu: Chị dâu, đến cứu tôi, ông chủ sắp phá sản rồi.....!
Hạ An Nhiên ra khỏi cửa, đến bệnh viện, cô đi thẳng đến phòng bệnh của Cố Ngôn Duy.
Một lát, một người phụ nữ lặng lẽ ra mở cửa phòng cho CÔ.
Hai người phụ nữ nhìn nhau
Một lúc sau, người phụ nữ trầm mặc nở một nụ cười lễ phép, "Vị tiểu thư này, cô đang tìm ai?".