Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.
Chương : Lăng Mặc tới.
Lời nói khóc thút thít của Hạ An Nhiên vừa rơi xuống, cửa của phòng làm việc liền bị đạp ra.
Mí mắt Mao Minh Lễ giật một cái, ánh mắt vô cùng không vui.
Hôm nay cửa phòng làm việc của ông ta đã chọc ai ghẹo ai chứ.
Hại lần trước Hạ An Nhiên và Hạ Văn Huyên chỉ là đẩy, còn bây giờ là đạp.
Hơn nữa cánh cửa bị đạp đến mức lỏng ra, có thể thấy người đến dùng lực rất lớn.
Mao Minh Lễ có chút tức giận, nhăn mặt nhìn ra ngoài cửa.
Chỉ nhìn thấy một người có bộ dạng uể oải, đôi chân thắng tắp, cũng kính lui xuống đứng ở một bên.
Tiếp theo đó là một người đàn ông có khí chất lạnh lẽo đi vào.
Trên người đàn ông này đầy sự thù địch, đặc biệt là ánh mắt vô cùng lạnh lùng nghiêm nghị, giống như một con bọ cạp với cái đuỗi cực độc đang muốn giết người.
Vốn dĩ Mao Minh Lễ vẫn còn đang cảm thấy khó chịu, nhìn thấy người đến, bị dọa đến mức lập tức đứng bật dậy, lộ ra sắc mặt vô cùng hoảng hốt, “ Lăng, Lắng đại thiếu!”
Còn Hạ Văn Huyên thấy Lăng Mặc tới...!
Cho dù đối phương lúc này vô cùng thù địch, thì trong lòng cổ ta vẫn vô cùng vui vẻ.
Cô ta còn bối rối không biết bao giờ Lăng Mặc mới đến tìm cô ta.
Không ngờ rằng Lăng đại thiếu sẽ chọn thời gian này dén.
Đặc biệt chọn lúc cô ta bị "ủy khuất", cố ý đóng già làm anh hùng từ trên trời hạ xuống.
Bây giờ anh ấy đến đây chắc là muốn trút giận cho mình đi
Nhưng Hạ Văn Huyền vui mừng không quá giây lại nghĩ đến một chuyến khó nhân khác.
Hạ An Nhiên đang ở đây t
Nếu như Lãng Mặc nhìn thấy Hạ An Nhiên, có phải sẽ thay đổi tình cảm không? đến lúc đó sẽ không cần cô ta nữa?
Hạ Văn Huyền không thể để chuyện đó xảy ra.
Thế là, vừa chạy nhanh về phía Lãng Mặc, vừa khóc lóc với vẻ uất ức, “ Lăng đại thiếu, Anh đến rồi, tôi không ngờ rằng viên nghiên cứu lại có một người phụ nữ bỉ ổi, vô liễm sì, ác độc như cô ta, thật quá đáng
Lúc nói chuyện, liền chạy đến trước mặt Lặng Mặc, mắt thấy chỉ còn giây nữa là vô trúng anh rồi........!Đúng lúc này, Thu Tử Châu xuất hiện, một tay ngăn cản cô ta.
Hạ Văn Huyên nhịn thấy nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, sắc mặt ngưng lại.
Có điều chớp mắt lại dùng ánh mắt vô cùng đáng thương nhìn Lăng Mặc, trong mắt mang đầy vẻ ủy khuất.
" Lãng đại thiếu, anh đến thật đúng lúc, hôm nay trong viện nghiên cứu xảy ra một chuyện lớn, có một người phụ nữ nhân cách vô cùng xấu xa, không những ăn cướp nghiên cứu của tôi còn nảy sinh mối quan hệ bất chính với nghiên cứu viên bên trên cô ta, Phó viện trưởng đang chuẩn bị xử lý, loại bỏ cô ta ra khỏi viện nghiên cứu của chúng ta.”
Lúc nói chuyện còn quay đầu lại hung ác lườm Hạ An
Nhiên, chỉ trích không khách khí.
Hừ, một người phụ nữ làm điều phi pháp không hiểu dùng cách gì để đi vào viện nghiên cứu….....!theo tôi thấy, lúc đầu người của bộ phận nhân sự tuyển cô ta chắc chắn đã đạt được giao dịch bẩn thỉu với cô ta rồi.”
Người xinh đẹp như Hạ An Nhiên, có thể giao dịch là cái gì?
Đương nhiên là cơ thể rồi.
Lời của Hạ Văn Huyên nói đã đủ trực tiếp rồi.
Đem Hạ An Nhiên nói thành một người phụ nữ đề tiện vì đạt được mục đích mà không tiếc bán rẻ bản thân.
Như vậy, cho dù tướng mạo của Hạ An Nhiên không tệ, thì Lắng đại thiếu làm sao có thể chấp nhận một người phụ nữ bẩn thỉu có rửa cũng rửa không sạch được chứ?
Còn Lăng Mặc nghe xong một hồi những lời nói này, sự thù địch trên người càng nhiều thêm, thần sắc hùng ác trong mắt căn bản không thể kiềm chế được nữa.
Hạ Văn Huyện hiểu lầm rằng đây là do Lăng Mặc bị hành vi độc ác của Hạ An Nhiên làm cho trong lòng vô cùng tức giận.
May mà cô ta thông minh, đánh đòn phủ đầu nói xấu
Hạ An Nhiên.
Bây giờ Hạ An Nhiên ở trước mặt Lăng Mặc chỉ là một con rệt.
Nhưng đúng lúc này......!
Mọi người nghe thấy, giọng nói lạnh lẽo âm u của Lăng Mặc, “Đúng, cô ấy vào được viện nghiên cứu là do có giao dịch không rõ với người tuyến cô ấy.”.