Sau khi ăn trưa xong, Bạch Lăng Diệp nghỉ trưa tại phòng nghỉ của Hàn Trạch Dương.
Còn Hàn Trạch Dương vì có rất nhiều công việc phải giải quyết nên ăn trưa xong anh đã bắt đầu giải quyết các văn kiện mà Lục Hạo đưa vào.
Trở lại bệnh viện, Bạch Lăng Diệp lại tiếp tục công việc. Vừa ra khỏi phòng phẫu thuật lại có y tá chạy tới nói có bệnh nhân bị viêm ruột thừa cấp, Bạch Lăng Diệp lại lập tức chạy qua đó.
Không ngờ lại là Hàn Lạc Vi, Bạch Lăng Diệp đi tới khám tổng quát cho cô ấy, sau đó cô vội vã gọi điện thoại cho Hàn Trạch Dương.
Điện thoại của anh lại báo máy bận, chắc hẳn anh đang có một cuộc gọi khác.
Cúp máy, Bạch Lăng Diệp lại gọi vào số Lục Hạo, lần này máy thông, sau mấy giây liền có người nghe máy.
"Lăng Diệp, cô tìm tôi có chuyện gì sao?"
"Anh bây giờ ở cạnh Trạch Dương chứ?"
"Ừm, cô có chuyện tìm cậu ấy?"
"Vậy anh mau nói với anh ấy, Lạc Vi nhập viện rồi, bảo anh ấy mau tới đây!"
"Được, tôi lập tức báo với cậu ấy!" Lục Hạo nói xong liền cúp điện thoại, chạy ngay về phía phòng làm việc của Hàn Trạch Dương, không hiểu sao khi nghe tin Hàn Lạc Vi nhập viện, anh lại có cảm giác lo lắng.
Không kịp gõ cửa, anh trực tiếp đẩy cửa phòng làm việc ra xông vào.
Hàn Trạch Dương vừa cúp điện thoại ngẩng đầu nhíu mày không vui, "Có chuyện gì sao?" bình thường Lục Hạo là một người rất điềm tĩnh, sẽ không bao giờ làm những việc thất thố như vậy.
"Trạch Dương, Lạc Vi nhập viện rồi! Lăng Diệp nhờ tôi báo với cậu!"
Hàn Trạch Dương lập tức đứng dậy, "Được! Vậy chuyện ở đây giao cho cậu, tôi đi trước!"
Lục Hạo ở phía sau bỗng nhiên chạy theo anh, "Không được, tôi đi cùng cậu!"
Hàn Trạch Dương nhíu mày, "Cậu đi làm cái gì? Ở đây còn có việc cần cậu giải quyết!"
"Tôi là lo lắng cậu lái xe không an toàn, để tôi đưa cậu đi!" Nếu bây giờ ở lại đây, anh cũng không thể tập trung làm việc được.
Hàn Trạch Dương không nói gì, trực tiếp bước vào thang máy, xem ra trong lòng Lục Hạo không phải là không có Lạc Vi, chỉ là cậu ta vẫn chưa nhận ra mà thôi.
Mười lăm phút sau hai người đã có mặt tại bệnh viện, Hàn Trạch Dương vội vã chạy tới chỗ Bạch Lăng Diệp, mà Lục Hạo sau khi đỗ xe cũng trực tiếp đi tìm hai người.
Tình hình của Hàn Lạc Vi cần phải phẫu thuật gấp, vì vậy sau khi Hàn Trạch Dương tới, Bạch Lăng Diệp trực tiếp đưa giấy cam kết cho anh ký sau đó liền sắp xếp đưa Hàn Lạc Vi vào phòng phẫu thuật.
Đến khi Lục Hạo chạy tới thì Hàn Lạc Vi đã được đưa vào phòng phẫu thuật.
Nhìn Hàn Trạch Dương ở đứng ở bên ngoài, anh quay sang hỏi: "Trạch Dương, Lạc Vi bị làm sao? Tại sao phải vào phòng phẫu thuật?"
Hàn Trạch Dương nhíu mày nhìn anh ta, trong đầu chợt nảy lên một ý tưởng, vừa rồi Bạch Lăng Diệp có nói với anh, Hàn Lạc Vi chỉ bị viêm ruột thừa, chỉ cần phẫu thuật kịp thời thì chắc chắn sẽ không có việc gì.
Anh không nhìn Lục Hạo mà chỉ đi đến ghế ngồi xuống cúi gằm mặt không nói gì.
Bộ dạng này của anh khiến Lục Hạo trong lòng không khỏi nóng như lửa đốt, "Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Trạch Dương cậu nói gì đi!"
Hàn Trạch Dương vẫn im lặng không nói gì chỉ lẳng lặng ngồi ở đó.
Lục Hạo không còn cách nào chỉ có thể đi đi lại lại trước cửa phòng cấp cứu.
Đúng lúc này Lăng Hạo Thiên cũng chạy tới, thấy anh ta, Lục Hạo liền lập tức túm lấy cổ tay anh ta, "Lăng Hạo Thiên, rốt cuộc Lạc Vi đã xảy ra chuyện gì? Cô ấy có sao không?"
Lăng Hạo Thiên vội vã hất tay của anh ta ra, "Lục Hạo, tôi xin cậu đấy, tôi cũng vừa mới biết tin liền chạy qua đây, làm sao tôi biết được gì chứ?" Anh nhíu nhíu mày, bộ dạng này của Lục Hạo là sao vậy chứ? Tại sao anh ta lại lo lắng như vậy, không phải chỉ là viêm ruột thừa thôi sao? Hơn nữa hình như người trong phòng phẫu thuật là Hàn Lạc Vi mà, cậu ta lo lắng như vậy làm gì?
Quay sang nhìn Hàn Trạch Dương nãy giờ vẫn đang ngồi cúi gằm mặt ở hàng ghế bên cạnh, nhìn kĩ thì có thể thấy khuôn mặt của anh chỉ có sự điềm tĩnh, ngoài ra không có chút gì là lo lắng, Lăng Hạo Thiên lờ mờ đoán ra gì đó.
Anh quay sang nhìn Lục Hạo nói: "Hay là thế này, để tôi vào bên trong xem tình hình thế nào rồi sẽ nói với cậu!"
Nói xong anh liền đi thay đồ, sau đó đi vào phòng phẫu thuật.
Mọi người trong phòng phẫu thuật thấy anh bước vào thì có chút ngạc nhiên, dù sao bọn họ cũng làm gần xong rồi, chỉ cần khâu lại vết thương là được.
Bạch Lăng Diệp nhíu mày giao phần còn lại cho người bên cạnh làm nốt, sau đó đi tới bên cạnh Lăng Hạo Thiên: "Anh vào đây làm gì?"
"Cô đoán xem, vừa rồi ở ngoài phòng phẫu thuật tôi nhìn thấy ai?"
"Là ai mà khiến anh hí hửng như vậy?"
"Là Lục Hạo đó, cô không biết đâu, bộ dạng lúc này của cậu ta đúng là lần đầu tiên tôi thấy mà! Người không biết còn tưởng là người thân của cậu ta đang ở trong này nữa đó!"