Khi Bạch Lăng Diệp lên đến nơi, Cố Thành đã đứng chờ sẵn ngoài cửa thang máy, anh đưa tới cho cô một tập tài liệu, "Đây là báo cáo chi tiết nội dung cuộc họp ngày hôm nay! Mọi người đều đến đủ cả rồi! Chỉ còn đợi mình cô nữa thôi!"
Bạch Lăng Diệp nhận lấy tài liệu, bước về phía trước, "Được! Phải rồi, đám người đó có gây khó dễ cho cậu không?"
"Chỉ là một chuyện nhỏ thôi! Đám người đó dám gây khó dễ cho tôi sao?"
Bạch Lăng Diệp cười cười vỗ vai Cố Thành, "Vậy thì tôi yên tâm rồi! Tôi còn lo bọn họ sẽ làm náo loạn lên một trận đấy!"
"Cô là đang nghi ngờ năng lực quản lý của tôi sao?"
"Nào có! Những năm này, công ty đều do cậu quản lý! Tôi nào dám nghi ngờ năng lực của cậu! Chỉ là nếu như công ty có những kẻ thích lo chuyện bao đồng thì cũng không nên giữ lại làm gì!"
"Tôi hiểu rồi! Chủ tịch!" Cố Thành cười cười nói.
"Được rồi! Không cần nói nữa! Mau tới phòng họp thôi!" Bạch Lăng Diệp thở dài vừa nói vừa sải bước về phía trước.
Cố Thành liền nhanh chóng dẫn đường, đi trước mở cửa phòng họp giúp cô.
"Để mọi người đợi lâu! Chúng ta có thể bắt đầu họp rồi!" Vừa bước vào phòng họp, Cố Thành liền trở lại bộ dáng nghiêm túc của một tổng giám đốc.
Đám người trong phòng họp lập tức quay đầu nhìn về phía cửa, hôm nay bọn họ nhận được tin tức, vị chủ tịch trong truyền thuyết kia sẽ tới dự cuộc họp cổ đông.
Ai trong bọn họ cũng sốt sắng muốn gặp mặt vị chủ tịch mà bọn họ chưa từng nhìn thấy này.
Sau khi thấy Bạch Lăng Diệp bước vào, bọn họ lập tức sửng sốt, không tin vào mắt mình.
Mà giám đốc Dương của bộ phận quan hệ công chúng đột nhiên đứng dậy tức giận nhìn Cố Thành, "Tổng giám Cố! Anh đây là có ý gì? Không phải anh nói hôm nay Chủ tịch sẽ tới sao? Tại sao anh lại dẫn người phụ nữ này tới đây! Nếu anh muốn thanh minh giải thích cái gì, có thể tìm cánh truyền thông! Nhưng đây là cuộc họp cổ đông! Không phải nơi giải quyết chuyện riêng tư của cậu!"
Những người khác nghe thấy giám đốc Dương nói như vậy thì dường như vỡ lẽ, bắt đầu thì thầm to nhỏ.
bg-ssp-{height:px}
Sắc mặt Cố Thành đen lại, anh mở miệng muốn nói gì đó, lại bị Bạch Lăng Diệp ngăn lại.
Bạch Lăng Diệp bước tới ghế chủ tọa của phòng họp, ngồi xuống sau đó, chống hai tay lên bàn, tựa cằm nhìn chằm chằm vào Giám đốc Dương mỉm cười, "Anh là giám đốc Dương của bộ phận công chúng phải không?"
Mọi người thấy cô ngồi vào vị trí chủ tọa thì lại bắt đầu xì xào bàn tán, mà giám đốc Dương thì nhìn chằm chằm Bạch Lăng Diệp, "Đúng vậy! Là tôi! Còn nữa vị trí cô đang ngồi là của chủ tịch! Đề nghị cô rời khỏi!"
Bạch Lăng Diệp mỉm cười, "Không hổ là Giám đốc của bộ phận quan hệ công chúng! Giải quyết tình huống rất nhanh nhạy! Vậy chuyện lần này giao cho anh giải quyết đi!" Nói rồi cô quay sang nhìn Cố Thành, "Tổng giám Cố! Có thể bắt đầu cuộc họp rồi!"
"Được! Chủ tịch!" Cố Thành cung kính đi tới bên cạnh Bạch Lăng Diệp sau đó quay người nhìn đám cổ đông trong phòng phân phó, "Mọi người mau trở về vị trí! Chúng ta bắt đầu cuộc họp!"
Mọi người vẫn đang ngơ ngác, chưa phản ứng kịp với cái từ chủ tịch kia từ miệng của Cố Thành lại nghe thấy phân phó của anh liền lập tức lục tục trở về chỗ ngồi.
Sau khi ổn định chỗ ngồi, bọn họ đều cúi đầu lén liếc nhìn Bạch Lăng Diệp, thật không ngờ chủ tịch của bọn họ lại là một cô gái trẻ như vậy! Hơn nữa còn là người đang có tin đồn với tổng giám đốc của bọn họ.
Bọn họ lại liếc nhìn về phía giám đốc Dương, vừa nãy anh ta đứng ra chỉ trích chủ tịch như vậy, sẽ không bị ghi thù đấy chứ.
Mà giám đốc Dương sau khi nghe một tiếng Chủ tịch từ miệng Cố Thành thì đầu lập tức đổ đầy mồ hôi, từ lúc trở về chỗ ngồi tới giờ, anh ta vẫn không dám ngẩng đầu lên.
Mà Bạch Lăng Diệp sau khi thấy mọi người đã ổn định liền cất tiếng, "Mọi người không cần phải nhìn tôi với ánh mắt như vậy! Có chuyện gì sau khi họp xong có thể tới tìm tôi để hỏi! Bây giờ chúng ta liền bắt đầu họp thôi!"
Mà ở tập đoàn Hàn thị, Hàn Trạch Dương cũng đang tham dự cuộc họp cổ đông cuối năm, đối mặt với sự chỉ trích của những cổ đông về những tin tức trên mạng kia, có người còn yêu cầu anh công khai bác bỏ mối quan hệ giữa anh và Bạch Lăng Diệp, anh chỉ lạnh lùng liếc nhìn bọn họ rồi nói: "Đây là chuyện riêng của tôi! Không liên quan đến các vị! Nếu vị nào ở đây muốn can thiệp, vậy mời rời khỏi đây! Tập đoàn của tôi không nuôi những kẻ thích lo chuyện bao đồng!"
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của anh, các cổ đông chỉ có thể im lặng không nói tiếng nào, người này chính là lạnh lùng, tàn nhẫn như vậy, một khi anh đã nói thì nhất định sẽ làm, bọn họ còn cần công việc này để duy trì cuộc sống, không thể đắc tội với anh được.
.