[ Biệt thự Tân Vinh ]
Mặc Đình mở cửa bước vào nhà, hình bóng Uyển Nhi đang ngồi nghịch điện thoại ở sofa bỗng dưng đứng dậy rồi chạy về phía anh.
Mặc Đình bất giác mỉm cười, đưa tay định ôm cô vào lòng thì hình bóng cô chợt tan biến vào hư không.
Anh khựng lại, nước mắt tuôn rơi.
Anh không muốn tin đây là sự thật.
Mặc Đình gào thét đập vỡ mọi thứ xung quanh anh.
" Thiếu gia! Cậu bình tĩnh lại đi!" _ Thím Vân nước mắt ngắn dài từ sau chạy tới nắm cánh tay của Mặc Đình lại.
" Thiếu gia! Tôi biết cậu không thể chấp nhận được sự thật này, tôi cũng vậy.
Nhưng người mất cũng đã mất rồi, cậu như vậy sẽ càng khiến thiếu phu nhân đau lòng hơn thôi!"
Mặc Đình dừng lại, bỏ đi lên lầu đóng chặt cửa.
Anh mở chai rượu đang uống dang dở ra đưa lên miệng uống một hơi.
…
[ Vài ngày sau ]
" Thiếu gia! Anh có trong đó không?" _ Lâm Trạch liên tục gõ cửa.
Mặc Đình ngồi dậy bước đến mở cửa cho Lâm Trạch
Lâm Trạch bước vào, anh tỏ ra kinh ngạc như không tin vào mắt mình
" Thiếu gia! Anh..." _ Lâm Trạch sửng sốt nhìn những chai rượu không nằm trên sàn.
Lâm Trạch bây giờ không còn nhận ra tổng giám đốc của mình nữa rồi.
Bây giờ nhìn anh như một ông chú độ tuổi trung niên, quần áo thì luộm thuộm.
" Mặc Đình!" _ Hạ Huân theo sau Lâm Trạch bước đến trước mặt anh.
" Cậu đang làm gì vậy?" _ Hạ Huân gằng giọng.
Mặc Đình im lặng không nói gì, mắt nhìn vào tấm ảnh của Uyển Nhi trên tay.
" Mặc dù con gái tôi không còn nữa, nhưng đây là cách để cậu nhớ về nó sao?"
Mặc Đình cầm chai rượu đưa lên miệng định uống thì bị Hạ Huân giành lấy rồi đặt mạnh xuống bàn.
" Cậu nghĩ con bé sẽ yên lòng khi nhìn thấy cậu như thế này?"
Mặc Đình chống tay lên trán.
" Con bé đã đi rồi, cậu hãy để con bé được ra đi thanh thản, được không? Người mất cũng đã mất, người ở lại vẫn phải tiếp tục sống.
Cậu không thể vì con bé mà như thế này mãi được!" _ Hạ Huân xúc động khi nhắc đến Uyển Nhi
" Nếu cậu yêu con bé, hãy sống tốt phần đời còn lại cho con bé.
Tôi tin con bé sẽ rất vui nếu cậu có thể vực dậy được.
Con bé đã rất tự vào về cậu!" _ Hạ Huân vỗ vai Mặc Đình rồi quay lưng rời đi.
Mặc dù trong bóng tối và Mặc Đình đã cố che giấu nhưng Hạ Huân và Lâm Trạch đều nhìn thấy những giọt nước mắt của anh đang rơi xuống.
" Ba!.
" _ Mặc Đình đứng dậy, đưa tay về phía Hạ Huân.
Ông đứng lại
" Hãy để con thay vợ con chăm sóc và phụng dưỡng cho ba mẹ!"
Hạ Huân gật đầu, cố kiềm nén cảm xúc.
Mặc Đình mỉm cười rồi khụy xuống
" Thiếu gia!/ Mặc Đình!" _ Lâm Trạch và Hạ Huân cùng đỡ Mặc Đình
Sau khi thăm khám, Vũ Phong ( bạn thân của Mặc Đình) chuẩn đoán Mặc Đình là vì rượu nên mới ngất xỉu.
Chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là khỏi
" Mặc Đình! Mặc Đình!" _ Lan Du vội đẩy mọi người ra, ngồi xuống nắm tay anh với gương mặt lo lắng
Lan Du nhìn con trai mình nằm đó liền đau lòng, miệng liên tục oán trách.
" Chỉ tại con nhỏ xui xẻo Uyển Nhi đó mà hại con ra đến như vậy!"
" Bà nói gì vậy?" _ Hạ Huân khó chịu lên tiếng.
" Tôi nói là đứa con gái của ông đó, nó là một đứa xui xẻo.
Đến chết rồi mà âm hồn không tan còn theo quấy phá! Con trai tôi đúng là xui mấy kiếp mới yêu phải nó!" _ Lan Du nghênh mặt đứng lên xoay người về phía Hạ Huân.
Hạ Huân tát vào mặt Lan Du
" Tôi nghĩ không biết Mặc Đình tu bao nhiêu kiếp mới gặp phải người mẹ TỐT như bà! Chồng vừa chết đã liền theo trai.
" _ Hạ Huân mỉa mai.
" Ông..." _ Lan Du ôm một bên mặt tức giận
" Bà đến đây làm gì? Tôi không hoan nghênh bà!" _ Mặc Đình mở mắt nhìn về phía Hạ Huân và Lan Du.
" Mẹ muốn đến xem con thế nào! Con đừng lo, mẹ tìm được ông pháp sư rất tài giỏi.
Ông ta đã chỉ mẹ cách để có thể loại bỏ xui xẻo mà con nhỏ kia mang đến cho con!" _ Lan Du ngồi xuống nắm tay Mặc Đình vui vẻ
Mặc Đình hất tay bà ra.
" Lâm Trạch! Tiễn khách!" _ Mặc Đình nhìn sang chỗ khác
" Vậy con ráng nghỉ ngơi.
Mấy hôm nữa mẹ đến thăm con!" _ Lan Du thở dài đứng dậy.
…
[ Tối hôm đó]
Mặc Đình ngồi ngắm chiếc váy cưới và tấm ảnh lớn của hai người thật lâu.
Mọi đồ dùng của Uyển Nhi được Mặc Đình dọn sang phòng khác, sát với phòng của anh.
Anh đưa tay đặt lên khuôn mặt đang cười rạng rỡ của Uyển Nhi trong ảnh.
" Em yên tâm, anh sẽ sống tốt phần đời còn lại cho em!"
Ngan Tran
dung co noi voi tui la ong nam se gap nguoi giong het nhu ba nu nhe
ngày trước
.