ba ngày trôi qua hắn vẫn chưa tỉnh nó rất lo lắng thường xuyên ở lại bệnh viện chăm sóc hắn dù mọi người đã khuyên. Sau ngày Phương về thăm mẹ quay lại thì biết tin hắn nhập viện Phương đã đến thăm hắn nhìn thấy nó tiều tụy không biết phải làm sao. nó mỗi ngày thường nói chuyện mong sao hắn nghe được mà tỉnh lại
-anh có biết không đã ngày anh không nói chuyện với tôi rồi-nó hỏi nhưng không tiếng đáp lại
-anh tỉnh đi,anh muốn gì tôi cũng làm cho anh chỉ cần anh tỉnh -nó chảy giọt nước mắt
-tên đáng chết kia ngủ ít thôi anh muốn làm tôi tức chết à -nó lau những ngón tay của hắn mà không biết ngón tay trái đang cử động vì nó đang lau tay phải mà
-anh biết tôi yêu anh nên bây giờ anh hành hạ tôi bằng cách không nói chuyện,không ngồi dạy à-nó hét lên -tôi sẽ không yêu anh nữa tôi sẽ yêu người khác tôi ghét anh
nó đứng dạy chạy ra ngoài nhưng đi chưa được hai bước đã có bàn tay khác nắm tay nó "ai nắm tay mình vậy",có phải hắn không hay ma",mình sợ ma lắm"
-em đang nghĩ gì mà không thèm quay ra nhìn anh cái vậy-hắn vẫn nắm bàn tay nó
-là anh..thật sao..huhu..anh có biết tôi đợi anh lâu lắm không-nó đỡ hắn dậy ôm chầm hắn
-nhờ nhưng câu nói của em mà anh tỉnh dạy đó-hắn nhe răng ra cười
-cái gì -khuôn mặt nó giờ đỏ như trái cà chua
-nhìn anh này-hắn quay mặt nó về phía mình
-uk-nó
-làm bạn gái anh nha-hắn-anh biết đối với em như này là thiệt thoài nhưng vì anh vẫn chưa khỏi và lại anh sợ mất em lên anh muốn nói cho em biết tình cảm của anh
-sau khi khỏi bệnh anh sẽ cho em một màn cầu hôn giờ thì đồng ý làm người yêu anh nha-tim hắn đợp thình thịch
nó không nói gì chỉ gật đầu,hắn nâng cầm nó lên trao cho nó một nụ hôn kiểu Pháp trong phút mà không biết có con người đang theo dõi chúng nó
-ông dịch ra che hết rồi-Phương cố gắng ướn lên xem
-ai bảo bà lùn cơ-Quân
-ông nói ai lùn tôi cao m đó-Phương cố gắng đủn cô ra sau
"suỵt" người đưa tay lên giữa mồm nhưng chỉ được mấy giây là họ lại cãi nhau vì không đứng cho vững nên Phương ngã kéo theo Quân cùng bốn người kia
-mấy người làm gì vậy-nó đã đỏ mặt giờ đỏ hơn
-hyhy -cả lũ đồng thanh
-bọn tôi đến thăm ông đó -anh
-đến thăm hay phá đám-hắn ôm nó vào người
-tất nhiên là đến thăm nhưng ai biết được có chuyện này sảy ra-cậu
-hư-hắn
-đừng giận mà_Phương
-nể mặt Phương tha cho mấy người-nó /hắn đồng thanh
-tại bà đây không thì cũng chẳng bị lộ-Quân nói lí
-thôi -cả đám đồng thanh
-vậy là nhóm chúng ta đã có cặp-anh nắm tay cô
-là sao -cậu ngơ ngác không hiểu
-sao mày ngu vậy,mày không thấy thằng Minh nó lắm tay nhở Mai anh sao-hắn chỉ về phia cô và cậu
-ờ-sau câu nói của hắn mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô và anh
-khai mau yêu nhau khi nào-nhỏ
-sao bọn tôi không biết-nó
-bà còn coi chúng tôi là bạn không -Phương
nhỏ,Phương,nó dồn dập hỏi cô mà không để cô trả lời
-trật tự mấy người hỏi nhiều vây sao bọn tôi trả lời-cô nhăn mặt
-yêu từ hôm chuyển về nhà mày-cô-tao định kể cho chúng mày nhưng lúc đó có nhiều việc nên thôi
-được rồi tha cho vợ tôi đi-anh
-anh hai bênh chị dâu rồi không thương em rồi-nó chờ vờ khóc
-tao làm có nói làm chị dâu mày à-cô gõ vào đầu nó
-không phải -hắn kéo cô lại cười gian
-ơ..phải..phải-cô đỏ mặt
-ck à họ bắt nạt vợ -nó chạy đến giường hắn
-ai cho các người bắt nạt vk tao muốn ăn đòn không-hắn nghe nó goi bằng ck rất vui
-không dám hhaha-cả đám đồng thanh cười hắn
-cười gì nín hết-nó
-thích-đồng thanh tập sau câu nói đó chúng nó chạy hết ra ngòi ngu gì mà đứng lại ăn đòn của nó và hắn
hắn ở lại bênh viên kiểm tra tổng quát sau ngày thì được suất viên về nhà
chap sau sẽ có những tình tiết vui nhộn các bạn độc tiếp nha