Chương
“Tại sao lại là tớ về?” Dương Dương không nghe theo, bĩu môi nói: “Nơi đó là nhà của cậu đó, biết không hả!”
Trình Trình nghiêm túc nhìn Dương Dương, lắc đầu: “Nơi đó không phải là nhà…”
Năm năm trời, Trình Trình luôn làm một đứa bé gương mẫu, ngoan ngoãn tại nhà Bắc Minh, thế nhưng dù cậu có cố gắng thế nào, cũng không được ba mình để ý. Ngược lại, khi ở nhà họ Cố, cậu có mẹ yêu thương, nên cậu lại càng hiểu ai mới là người đối xử tốt nhất với cậu.
“Bắc Minh Tư Trình, cậu không thể chiếm mẹ được!” Dương Dương nhảy xuống đất một cái: “Tớ muốn cho mẹ biết tớ đã trở về.”
Ngay khi Dương Dương chạy ra khỏi phòng thì cũng là lúc Vũ Xuân từ bên ngoài đi vào.
“Ôi cha, Dương Dương, cháu…”
Bà nhìn đống dây trói rớt trên sàn nhà rồi kéo Dương Dương lại: “Bà ngoại xin lỗi cháu, cháu trai của bà, cháu đừng trách ông ngoại, ông ấy chỉ là vì tình thế nhất thời cấp bách thôi…”
Dương Dương đột nhiên được bà ngoại ôm nên bị sốc nói không nên lời.
Cậu bất chợt nhìn vào phòng ngủ theo phản xạ, Bắc Minh Tư Trình vẫn còn ở bên trong.
Yên tĩnh.
“Bà ngoại, Dương Dương không trách bà.” Dương Dương khoát cánh tay nhỏ bé của mình lên vai Vũ Xuân rồi vỗ về an ủi.
“Dương Dương…” Vũ Xuân nhất thời nghẹn ngào: “Cháu đúng là một đứa trẻ biết quan tâm người khác…”
Buổi đấu thầu cho công trình ‘Ánh’ đã bắt đầu rồi.
Hầu như cả buổi chiều, Cố Tịch Dao cứ đi tới đi lui bên ngoài hội trường.
Cô vẫn đang chờ tin, còn nhóm của Cố Anh Thư đã vào trong nhiều giờ trước rồi.
Cô run rẩy nắm chặt điện thoại di động.
Thấp thỏm bất an.
Trước đó khi cô gọi điện thoại về nhà xác nhận Dương Dương bình an vô sự thì mới hơi nhẹ nhõm được một chút.
Tui nhiên cô vẫn không thể ngăn sự sợ hãi đang ngày một lớn trong lòng cô.
Những bản vẽ ấy…
Bắc Minh Quân nhất định sẽ phát hiện ra điều gì đó.
Lúc đó cô chỉ lo cho con trai nên dưới tình thế cấp bách, cô đã trộm bản vẽ gửi cho cha mình.
Cố Tịch Dao nhắm mắt, hít sâu một hơi và không dám tưởng tượng ra hậu quả.
Nhưng đợi cả một buổi chiều, kết quả đấu thầu lại là…
Có mười công ty được vào vòng hai! Danh sách sẽ được công bố sau ba ngày nữa.
Rốt cuộc Cố thị có lọt vào vòng trong hay không tạm thời chưa biết.
Cố Tịch Dao lúc này mới thầm thở dài một hơi, chí ít cũng không nghe được tin tức xấu.
Tan việc.
Kể từ sau nụ hôn trong phòng làm việc trưa hôm ấy, Cố Tịch Dao vẫn chưa gặp lại Bắc Minh Quân.