Chương
Khởi Hiên vừa rời đi thì điện thoại trên bàn làm việc của Hình Uy đã vang lên.
“A lô, có chuyện gì không?”
Bên kia đầu điện thoại truyền đến giọng nói của chủ quản Dư: “Trợ lý Hình, cậu chủ Khởi Hiên đã mang bản vẽ thiết kế của cậu ta rời đi rồi.”
“Ừm, tôi biết rồi.” Hình Uy nói xong thì cúp điện thoại.
Hình Uy nhìn Bắc Minh Quân đang cúi đầu phê duyệt hồ sơ nói: “Chủ nhân, cậu chủ Khởi Hiên mang theo bản vẽ rời đi rồi.”
Bắc Minh Quân dừng bút trong tay lại, khóe miệng hơi cong lên: “Thằng nhóc này không thay đổi tính tình. Bỏ đi, cứ để nó đi đi.”
Diệp Phong lái xe qua lại ở phố lớn ngõ nhỏ, rất nhanh đã đứng dưới tòa nhà của tập đoàn Gia Mậu.
Anh ta vội vàng bước vào đại sảnh, đến quầy lễ tân nói: “Xin chào, tôi đến từ tập đoàn Bắc Minh thị. Ở đây tôi có một bản vẽ muốn đưa cho chủ tịch La xem qua.”
Lúc này nhân viên lễ tân đang cúi đầu chơi điện thoại.
Nghe được có người nói chuyện, cô ta căng mặt ngẩng đầu lên liền nhìn thấy có một người đàn ông cao ráo tuấn tú đang đứng trước mặt cô ta.
Vốn dĩ cô ta ôm một bụng lửa giận nhưng khi nhìn thấy Khởi Hiên, lập tức tâm trạng của cô ta tốt hơn không ít. Cô ta hơi mỉm cười nói: “Anh à, xin hỏi anh có chuyện gì không?”
Khởi Hiên cũng mỉm cười, khẽ nói với cô ta: “Chào cô, tôi ở tập đoàn Bắc Minh thị. Lần này tôi đến đây là để gửi bản vẽ thiết kế cho chủ tịch La.”
Nhân viên lễ tân nhíu mày: “Sáng nay tập đoàn Bắc Minh thị đã gửi đến một bản, chủ tịch La đã nhận lấy và đem theo đi họp rồi. Phỏng chừng bây giờ bọn họ đang thảo luận về nó đấy.”
“Cô à, cô có thể giúp tôi thông báo cho ông ấy biết một tiếng được không? Bản thiết kế này đối với tôi rất quan trọng.”
Nhân viên ở quầy lễ tân nhìn vẻ mặt sốt ruột của người đàn ông trước mặt, dù muốn giúp anh ta nhưng rốt cuộc chức vụ của cô ta quá thấp không thể giúp gì được: “Anh à, rất xin lỗi, tôi không thể giúp anh được.”
“Cảm ơn.” Khởi Hiên nghe vậy nhất thời trong lòng đã nguội đi phân nửa.
Anh ta xoay người cầm bản vẽ rời khỏi quầy lễ tân, vừa đi vừa nghĩ. Ngay lúc anh ta định bước ra khỏi cửa tập đoàn Gia Mậu, đột nhiên anh ta muốn đánh cược một lần, xông thẳng vào phòng họp.
Nghĩ tới đây, anh ta xoay người lại trở lại, sau khi ngẩng đầu liếc nhìn sơ đồ phân bố tầng lầu xong, anh ta liền đi về phía thang máy, sau đó bước vào thang máy đi lên phòng họp trên lầu tám.
Vừa ra khỏi thang máy anh ta liền thấy cửa phòng họp đóng chặt, có hai người đứng ở hai bên cửa, vươn tay chặn đường của Khởi Hiên.
“Anh à, nơi này đang họp. Nếu không có chuyện gì thì xin mời anh hãy trở về đi.”
Khởi Hiên cũng gật đầu với bọn họ: “Xin chào, tôi từ tập đoàn Bắc Minh thị đưa bản thiết kế tới. Tôi muốn gặp tổng giám đốc La.”
Người đàn ông đứng ở cửa nghe xong liền nhíu mày: “Mời anh chờ một lát, tôi vào thông báo với tổng giám đốc La một tiếng.”
Khởi Hiên nghe vậy cũng thấy có tia hi vọng, vội vàng nói cảm ơn.
Một lát sau, người đàn ông kia đi ra, lắc đầu nói với Khởi Hiên: “Xin lỗi anh, tổng giám đốc La đã từ chối yêu cầu của anh, với lại cũng bảo tôi đưa cái này ra cho anh mang về.”
Nói xong, ông ta liền đưa bản thiết kế của chủ quản Dư mang đến vào buổi sáng đưa cho Khởi Hiên.
Ý rất rõ ràng, tập đoàn Bắc Minh thị đã bị loại.