Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

chương 1506

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Đúng lúc này, Tam Hỗn lại đắc ý đi tới trước mặt bọn họ: “Anh Bắc Minh, lúc nãy khi chưa ra tòa, tôi đã nói với anh rồi, chỉ cần anh có thể bồi thường một khoản tiền, tôi sẽ rút đơn kiện, nhưng không ngờ anh lại không nghe, vẫn nhất quyết phải ra tòa. Giờ xem ra chúng tôi sẽ nắm phần thắng cao hơn, anh cứ đợi viết chi phiếu đi.”

“Tôi cảnh cáo cậu đừng đứng trước mặt cậu chủ nhà tôi, bằng không tôi sẽ không khách khí với cậu đâu!” Lúc này, Hình Uy đã tức đến đỏ mắt rồi.

Tam Hỗn từng bị Hình Uy đánh cho một trận, nên thấy anh ta đang nhìn mình thì thu hồi vẻ mặt hung hăng lại, nhưng vẫn không chịu thua nói: “Các người cứ mạnh miệng đi, lát nữa sau khi tòa phán quyết thì các người sẽ đẹp mặt thôi.”

Qua nửa tiếng nghị án, hai bên đã có mặt đông đủ.

“Mời hai bên về đứng dậy.”

Thẩm phán nhìn hai bên, rồi bắt đầu đọc phán quyết: “Về vụ kiện liên quan đến việc Bắc Minh Quân ác ý làm hỏng máy quay phim của Công ty giải trí mới, dẫn đến việc mất hết các tài liệu quan trọng, sẽ được phán quyết như sau: Mặc dù bị cáo chịu sự tác động của các yếu tố bên ngoài mới dẫn đến hành động đập máy quay phim của nguyên cáo, nhưng không thể vì thế mà chối bỏ trách nhiệm bồi thường được.”

Tam Hỗn nghe đến đây thì mỉm cười với Bắc Minh Quân đang đứng ở phía đối diện, rồi nói bằng khẩu hình “Anh thua chắc rồi” với anh.

Nhưng Bắc Minh Quân vẫn mang vẻ mặt bình thản, dù gì anh cũng đã sớm dự đoán phán quyết này rồi, nên không hề cảm thấy bất ngờ.

Thẩm phán đọc tiếp bản án: “Xét thấy Công ty giải trí mới nói có tài liệu quan trọng bị mất, nhưng không đưa ra được chứng cứ liên quan đến thông tin này, nên bác bỏ yêu cầu bồi thường. Nhưng bị cáo phải bồi thường thích đáng về những tổn thương tinh thần mà đương sự đã hứng chịu. Giờ bản tọa sẽ phán quyết như sau, bị cáo phải bồi thường cho nguyên cáo các chi phí về thiết bị, tổn thương tinh thần, mất dữ liệu và việc kháng cáo, tổng cộng là một tỷ hai trăm triệu.”

Đọc xong phán quyết, thẩm phán lại gõ búa lần nữa.

“Cạch…”

Phán quyết xong, Tam Hỗn là người đầu tiên không nhịn được lên tiếng: “Thẩm phán, chẳng lẽ chi phí về tài liệu quan trọng của tôi không được tính sao?”

Thẩm phán đang cúi đầu thu dọn tài liệu trong tay mình.

Nghe thấy có người không hài lòng về phán quyết thì ngẩng đầu lên nhìn Tam Hỗn nói: “Cậu này, bản tọa đã tuyên bố kết quả phán quyết rồi. Nếu cậu không phục thì có thể gửi đơn kháng cáo.” Nói xong, ông ôm tài liệu xoay người rời đi.

Tam Hỗn quay đầu nhìn luật sư của mình: “Mất cả nửa ngày chỉ được chút bồi thường đó, tôi phải kháng cáo.”

Luật sư liếc nhìn anh ta, thật ra trong lòng anh hiểu rất rõ, bên anh có thể nhận được số tiền bồi thường là một tỷ hai trăm triệu đã là cực hạn rồi, nên nói nhỏ với anh ta: “Bỏ đi, anh đừng tham lam quá. Nếu không phải lúc trước có người đưa chứng cứ bên đó qua đây, chỉ sợ ngay cả chút tiền này cũng khó mà nhận được.”

“Chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ qua như thế, vậy thì bọn họ thật sự quá hời rồi.” Tam Hỗn khó mà nuốt trôi cơn giận này.

Bắc Minh Quân lấy một cây bút và tấm séc ra, viết thẳng vào đó một tỷ hai trăm triệu, rồi đưa cho Hình Uy.

Hình Uy nghiêm mặt đi tới trước mặt Tam Hỗn, nói thật anh hơi bất mãn với phán quyết này, với hạng người này, hoàn toàn không nên cho một xu nào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio