Chương 1686 Sau đó lấy chùm chìa khóa biệt thự và tấm thẻ ngân hàng trong túi mình ra đẩy tới trước mặt cô ấy: “Cậu xem chuyện này nên làm thế nào đi.” “A, đợi chút. Ý em là Hình Uy muốn Lạc Kiều dọn qua đó ở?” Vân Chi Lâm chen lời nói. Cố Tịch Dao gật đầu: “Không chỉ cô ấy, ngay cả em và con cũng phải sang. Vì Kiều Kiều còn cần có người chăm sóc.” “Chuyện này anh là người đầu tiên không đồng ý.” Vân Chi Lâm thể hiện rõ thái độ của mình. Thực ra anh ta cũng có chút lòng riêng, mặc dù anh ta và Cố Tịch Dao không thể nào nữa, nhưng anh ta vẫn thích cô. Thấy cô một mình nuôi con, anh ta cũng từng muốn kêu họ dọn tới nhà mình, mình cũng tiện chăm sóc họ. Nhưng không có lý do thích hợp. Bây giờ có rồi, nhưng nửa đường lại lòi ra một tên Hình Uy. Lạc Kiều nghiêng đầu nhìn Vân Chi Lâm, giống như đứa trẻ đang dỗi, vươn tay sang kéo Cố Tịch Dao đến cạnh mình. “Sư huynh, anh phản đối cũng vô dụng, em quyết định rồi, dọn tới đó ở, không chỉ em đi, còn phải dẫn theo Dao Anna và mấy đứa nhỏ sang đó hết. Anh muốn đuổi em đi, giữ lại Dao. Em sẽ không để dã tâm lang sói của anh được toại nguyện.” Nói rồi, cô ấy nhận lấy chìa khóa và thẻ ngân hàng. Đồ miễn phí dâng tới cửa, ngu sao không lấy. Vân Chi Lâm thấy Lạc Kiều vạch trần tâm tư nhỏ của mình. Anh ta sẽ không chính miệng thừa nhận: “Kiều Kiều, em dẫn họ qua hết với em, thực ra anh không phản đối. Nhưng em có từng suy nghĩ Cửu Cửu làm sao không, nơi đó là nhà Hình Uy, nếu Cửu Cửu bị anh ta phát hiện rồi nói cho ông chủ anh ta biết, Dương Dương năm đó chính vì một vụ kiện của Bắc Minh Quân mà bị anh ta cướp đi từ trong tay Tịch Dao. Em không muốn để anh ta lại dùng cách như vậy cướp Cửu Cửu đi đi.” “Chuyện này…” Lạc Kiều lập tức nghẹn lời, cô ấy áy náy nhìn Cố Tịch Dao: “Dao tớ xin lỗi, tớ chưa từng nghĩ tới những chuyện này. Nếu không thì tớ không đến chỗ anh ta ở nữa.” Nói rồi bèn vứt đi hết đồ trong tay. Cố Tịch Dao quả thực cũng có chút lo lắng, nhưng vì mình mà khiến Lạc Kiều và Hình Uy hi sinh thì cô không làm được. “Kiều Kiều, đừng.” Cô nói, vươn tay giữ tay cô ấy: “Cậu nên đến đó, hoàn cảnh bên đó tốt hơn trong thành phố nhiều, bây giờ trong thành phố nhiều khói bụi như vậy, cho dù cậu không suy nghĩ cho mình thì cũng phải suy nghĩ cho đứa bé. Huống chi Hình Uy cũng nói với tớ rồi, anh ta biết cậu không muốn gặp anh ta, cho nên anh ta sẽ không tới đó. Tớ cảm thấy nếu như vậy, chúng ta đều tới ở cũng không sao.” “Ừa, xem như tên đó thông minh, biết tớ muốn nhìn thấy cái gì, không muốn nhìn thấy cái gì. Đã nói tới nước này thì chúng ta dọn sang đi. Hơn nữa không thể chậm trễ, hôm nay liền tiến hành.” Lạc Kiều nói xong thì xoay người đi ra ngoài. Ra khỏi phòng ngủ, cô cất cao giọng thêm vài tông: “Anna, Trình Trình, Cửu Cửu, chúng ta dọn nhà đến biệt thự…” “Dì Kiều Kiều, không phải dì vì cãi nhau hai câu với ba Chi Lâm mà muốn bỏ nhà ra đi chứ.” Đây chính là phản ứng đầu tiên của Trình Trình. Cửu Cửu lại không như vậy, con bé bình tĩnh nói một câu: “Dì Kiều Kiều, có phải dì muốn tìm ba nuôi hông? Ba Chi Lâm cũng là ba nuôi, xao ba hông có biệt thự cho Cửu Cửu ở chứ?”