Chương 1795 Thật ra thì ở trong lòng của cô, đối với việc Bắc Minh Quân và Bắc Minh Khởi Hiên người nào có thể thắng thật sự rất mâu thuẫn, nhưng mà lại không quan trọng. “Luật sư Cố, bây giờ cô tuyên bố kết quả đi.” Lúc này Tất Hòa mở miệng nói. Cố Tịch Dao nhẹ nhàng gật đầu: “Lúc nãy đã trải qua sự lựa chọn của tổng giám đốc, tôi tuyên bố kết quả thay cho ông ấy, phương án được tuyển chọn để trở thành phương án cuối cùng của cao ốc tập đoàn GT đó chính là…” “Em không cần phải nói nữa, tôi nhận thua!” Bắc Minh Khởi Hiên giơ tay lên ngăn cản Cố Tịch Dao lại. Anh ta là thật lòng không muốn nghe thấy từ trong miệng của Cố Tịch Dao nói ra tên của Bắc Minh Quân. Lúc này khóe miệng của Bắc Minh Quân hơi cong lên, thắng lợi như vậy đối với anh mà nói giống như là người lớn chơi đùa với trẻ nhỏ, dễ như trở bàn tay. Cố Tịch Dao dừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “Bắc Minh tổng, tổng giám đốc mời anh đi đến chỗ của ông ấy một chuyến, thương lượng vấn đề khởi công.” Bắc Minh Quân đứng dậy khoác tay nói: “Trò chơi đến đây là kết thúc, tôi không có thời gian trao đổi bất cứ chuyện gì với ông ta, nếu như ông ta có hứng thú, vậy thì cứ nói với trợ lý đặc biệt của tôi đi.” Nói xong, Bắc Minh Quân quay người đi ra khỏi chỗ ngồi, sau đó vỗ vỗ vào bả vai của Hình Uy: “Cậu ở lại thương lượng với bọn họ chút đi, tôi đi về trước nhà.” “Bắc Minh tổng…” Tất Hòa cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ, trừ cái đó ra thì còn mang theo tức giận. Mặc dù là tên tuổi của tập đoàn GT không vang dội như là Bắc Minh thị ở đây, nhưng mà dù sao cũng là một công ty lớn xuyên quốc gia, là nhân viên của tập đoàn GT, đương nhiên là anh ta phải đứng ở bên phía tổng giám đốc của anh ta. Đối với việc Bắc Minh Quân coi thường tổng giám đốc của bọn họ, anh ta thấy không vừa mắt. “Giám đốc Tất.” Cố Tịch Dao nhẹ lắc đầu với anh ta, ý là kêu anh ta không nên tức giận. Sau đó lại nói với Bắc Minh Quân: “Bắc Minh tổng, chẳng lẽ là trao đổi với tổng giám đốc của chúng tôi thì sẽ làm anh mất giá à? Cứ như vậy thì chuyện hợp tác sau này giữa hai tập đoàn của chúng ta sẽ mang theo rất nhiều tai họa ngầm.” Bắc Minh Quân quay người lại nhìn Cố Tịch Dao, mỉm cười nói: “Luật sư Cố, thật ra thì tôi cũng không phải không đồng ý tiếp tục trao đổi với ông ta, chẳng qua là tôi không muốn nhìn thấy người khác mà thôi.” Câu nói này làm cho Tất Hòa và Bắc Minh Khởi Hiên lập tức cảm thấy kinh ngạc, ở đây có mấy người đâu chứ, hơn nữa chẳng qua chỉ là cuộc nói chuyện giữa hai tổng giám đốc mà thôi, làm gì còn có người thứ ba? Cho dù là Cố Tịch Dao có mặt, đó cũng không phải là một chuyện bình thường à. … Chỉ có Cố Tịch Dao mới là người hiểu câu nói này của Bắc Minh Quân, người không muốn gặp nhất đó chính là người mẹ đã từng tổn thương anh, Dư Như Khiết. Hợp tác với tập đoàn GT đã xem như là anh lùi một bước. Anh biết là Mạc Cẩm Thành cũng không phải cố ý muốn để anh gặp Dư Như Khiết, bởi vì chỉ dựa vào hai bản vẽ thiết kế không có ký hiệu, nếu như ông ta cố ý chọn bản thiết kế của mình thì khả năng cũng chỉ có 50% mà thôi. Anh cũng đã liếc qua bản thiết kế của Bắc Minh Khởi Hiên, quả thật có rất nhiều sai sót và khuyết điểm, tất nhiên đây cũng chỉ là vấn đề mà người trong nghề mới có thể biết được.