Chương 1826 Hóa ra là anh đã hợp tác với tập đoàn GT. Chuyện này đối với Đường Thiên Trạch mà nói không phải là một tin tức tốt. Ban đầu, Bắc Minh Diệp Long thông qua công trình của tập đoàn Gia Mậu, danh tiếng ở Bắc Minh thị cũng được nâng cao. Mặc dù không thể trực tiếp làm lung lay vị trí của Bắc Minh Quân, nhưng cũng xem như là có một chút hiệu ứng. Đặc biệt là anh ta cũng biết Bắc Minh Diệp Long cũng đang âm thầm qua lại với những bộ phận khác của tập đoàn Bắc Minh. Lần này Bắc Minh Quân hợp tác được với tập đoàn GT, cũng xem như là đem lại thắng lợi cho tập đoàn Bắc Minh. Đường Thiên Trạch cảm thấy có chút khó nắm chắc với tình hình hiện tại, anh ta vội vàng gọi điện thoại cho sư phụ của anh ta. Lúc người đàn ông hút tẩu biết được người mà Bắc Minh Quân hợp tác là tập đoàn GT, hơn nữa lần này còn có chủ tịch tập đoàn xuất hiện một cách nghênh nganh, phách lối. Điều khiến ông ta ngạc nhiên chính là vị chủ tịch kia chính là Mạc Cẩm Thành. Trò chơi mà ông ta thiết kế ra, trước mắt giữa đường xuất hiện một Trình Giảo Kim Mạc Cẩm Thành phá rối. Người hút tẩu biết lần này Mạc Cẩm Thành xuất hiện một cách phách lối như vậy, 80% là lấy danh nghĩa hợp tác để tiếp cận với Bắc Minh Quân. Mặc dù Dư Như Khiết đã chết, nhưng tình cảm mà Mạc Cẩm Thành dành cho bà ta vẫn còn. Từ lúc Dư Như Khiết bị Bắc Minh Chính giành mất, đến tận bây giờ đều không thay đổi. Xem ra bây giờ tình huống mà bọn họ phải đối mặt có chút khó khăn. Mặc dù cục diện trước mắt bắt đầu có chút mất khống chế, nhưng vẫn còn một chuyện quan trọng hơn, người hút tẩu vẫn giao phó cho Đường Thiên Trạch. Đó chính là nhất định phải nghĩ ra cách xác minh thân thế của Cố Tịch Dao, xem xem cô có phải là con gái của ông ta và Lục Lộ không. Sau khi Đường Thiên Trạch nhận được chỉ thị từ sư phụ, không dám chẫm trễ, từ sáng hôm đó đã bắt đầu âm thầm quan sát từng hành động của Cố Tịch Dao. Đến tận lúc Cố Tịch Dao đến công viên trên con phố này, Đường Thiên Trạch cảm thấy mình đã có cơ hội tiếp cận cô. * Lúc Đường Thiên Trạch nhìn thấy Cố Tịch Dao đang nhắc đến con mình, nụ cười luôn đầy ắp trên khuôn mặt, cùng với ánh nắng ấp ám và bãi cỏ, trông vô cùng xinh đẹp. Ít nhất trong những người mà anh ta đã từng gặp Cố Tịch Dao là một người vô cùng nổi bật. Hai người bọn họ cứ ngồi trên bãi cỏ một cách thư thái như vậy, vui vẻ nói chuyện với nhau. Cố Tịch Dao rất nhanh đã gạt bỏ đi những điều không vui mà sáng sớm nay mang lại cho cô. “Noton, thật sự rất cảm ơn anh, tâm trạng hôm nay của tôi vốn dĩ không được tốt. Nhưng bây giờ anh đã khiến tôi vui trở lại.” *** Đường Thiên Trạch nhìn Cố Tịch Dao, khẽ cười: “Cô nói như vậy tôi cảm thấy rất vinh hạnh. Hai chúng ta qua bên kia đi dạo được không, nếu như hai chúng ta không đi sợ là bọn chúng sẽ chết đói mất.” Anh chỉ tay về khoảng đất trống phía xa đã bị đàn chim bồ câu chiếm đóng.