Chương 1923 “Ba ơi, ba đã tìm được mẹ chưa?” Giọng công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ theo đó truyền đến, mềm mềm, lại ngọt ngọt, nghe mà thoải mái hết cả người. Sắc mặt cậu ba Nguyễn rõ ràng ôn hòa hơn không ít. Thư ký Lưu âm thầm thở ra một hơi, nguy hiểm quá, nguy hiểm quá, công chúa nhỏ gọi điện tới kịp thời ghê á. Cơ mà có phải công chúa nhỏ vừa hỏi tổng giám đốc đã tìm thấy vợ mình chưa hay sao ấy nhỉ? Như vậy nghĩa là gì? Lẽ nào vợ của tổng giám đốc mất tích rồi ?! Chẳng trách vừa rồi tổng giám đốc lại đáng sợ như vậy, một bộ như sắp giết người tới nơi ấy. Thư ký Lưu nhanh chóng tưởng tượng ra một đống tình huống, nhưng rồi lại đều cảm thấy không hợp lý, nếu như đúng là vợ của tổng giám đốc mất tích, thì bây giờ tổng giám đốc nhất định không thể còn ngồi trong phòng làm việc được. “Vẫn chưa.” Cậu ba Nguyễn không ngờ công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nhanh như vậy đã gọi điện lại, anh chỉ vừa mới gọi điện thoại cho Tô Khiết thôi, sau đó còn bị Tô Khiết cúp máy nữa chứ. “Ba không gọi điện thoại cho mẹ ạ?” Trong giọng công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ ẩn ẩn dẫn theo mấy phần nghi hoặc. “Gọi rồi.” Cậu ba Nguyễn âm thầm thở ra một hơi, giọng nói trầm xuống rõ ràng, còn dẫn theo mấy phần chán nản nữa, cứ nghĩ đến vừa rồi bị Tô Khiết cúp điện thoại, là anh lại khó chịu trong lòng. “Vậy là, mẹ không để ý tới ba, hay là đã đi gặp bác Đường rồi ạ?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ngừng lại chốc lát, sau đó nói ra lời kinh người. Có lẽ bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe ra được cậu ba Nguyễn đang không vui, nên mới đoán như thế. Thư ký Lưu: “……” Cái gì ?! Anh ta vừa nghe thấy cái gì vậy ?! Vợ của tổng giám đốc hẹn gặp người khác? Hơn nữa còn không để ý tới tổng giám đốc ! ! Chẳng trách vừa rồi bộ dạng của tổng giám đốc lại như muốn giết người như vậy ! ! Bác Đường mà công chúa nhỏ nhắc đến là ai không biết? Thư ký Lưu cảm thấy bất kể bác Đường kia là ai, tiếp theo đây kết cục của bác Đường kia nhất định sẽ rất thê thảm, rất thê thảm đó ! Dám trộm hẹn hò với vợ của tổng giám đốc nhà anh ta à? Không muốn sống nữa chứ gì ! ! “Aizz con đã sớm biết, con đã sớm biết sẽ như vậy mà.” Cậu ba Nguyễn không trả lời, công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ lại tự nói một mình, còn bổ sung thêm một câu: “Con nói rồi đó, quan hệ của mẹ với bác Đường đó giờ vẫn rất tốt, ba, nếu ba không cố gắng, rất có thể sẽ thua bác Đường đó.” “Mẹ mà gả cho bác Đường, thì ba cũng sẽ mất luôn đứa con gái xinh đẹp đáng yêu là con đấy.” Đường Vũ Kỳ kích động cậu ba Nguyễn, đồng thời cũng không quên khen mình một chặp. Cậu ba Nguyễn: “……” Anh cảm thấy tim mình bắt đầu đau rồi đấy, sao công chúa nhỏ nhà anh câu nào cũng đâm mạnh vào tim anh thế này ?! Sao bảo là áo bông nhỏ tri kỷ cơ mà ?!