Chương
Không nghĩ tới tin đồn giữa nhân vật nổi tiếng Sunny và Bắc Minh Quân là thật.
Mà câu nói: “Cỏ vi như tơ những lại vững vàng như đá” của Tô Ánh Uyển kia đúng là khiến người ta đau lòng, rơi lệ. Chả trách người ta lại cực lực ủng hộ cô ta đến vậy.
Cố Tịch Dao cảm thấy đau thương, tự nhận không bằng.
Cô nên hận Bắc Minh Quân, dù sao cũng là anh muốn kéo cô vào mối quan hệ giữa anh và Sunny, khiến cô nhảy vào ao nước đục này.
Nhưng cũng may cuối cùng anh không bỏ rơi cô.
“Bắc Minh Quân, anh thật tàn nhẫn!” Cô chui đầu vào lồng ngực anh kêu lên.
Yêu phải người đàn ông như vậy chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.
Nếu nói Bùi Huyền Kim là ví dụ sống sờ sờ thì Tô Ánh Uyển không phải càng đáng thương sao?
Bắc Minh Quân lạnh mặt, bước chân hơi lảo đảo nhưng không trả lời cô.
Xe của Hình Uy chậm rãi lái tới, anh ta mãi mãi xuất hiện vào những lúc quan trọng nhất…
Bắc Minh Quân ôm Cố Tịch Dao lên xe, anh chỉ thấp giọng nói một câu: “Về Dạ Ánh Nhất Phẩm.” Sau đó cũng không nói gì.
Cố Tịch Dao lẳng lặng ngồi bên cạnh anh.
Cô liếc trộm sườn má căng thẳng của anh, trong lòng muôn vàn cảm xúc.
Đêm nay Bắc Minh Quân phách lối dẫn cô ra khỏi bữa tiệc tối kia, áng chừng là có tâm từ gì đó.
Tình cảm mười năm của anh đúng như lời anh nói một câu chia tay thì thật sự có thể cắt đứt hoàn toàn sao?
Cố Tịch Dao không dám nghĩ nhiều.
Chỉ còn lại ngày mai, ngày cá cược cuối cùng.
Qua ngày mai, cô có thể trốn khỏi người đàn ông này rất xa…
Sáng hôm sau, Cố Tịch Dao gỡ hết lớp trang điểm rực rỡ hôm qua xuống.
Cô mang theo gương mặt mộc đến công ty.
Lúc này, tin tức bát quái đã che ngợp bầu trời, nhanh chóng chiếm hết toàn bộ đầu đề bàn tán của thành phố A.
Trong phòng làm việc, mấy em gái thích tám chuyện linh tinh đang châu đầu ghé tai…
“Này này, các cậu có xem tuần san E sáng nay không? Tối qua xảy ra chuyện lớn rồi!”
“Ừ Ừ, tôi cũng nghe nói . Sunny đúng là về thành phố A, trời ạ, cô ấy ở rất nổi tiếng trong giới điện ảnh ở nước ngoài đấy”
“Ai ôi, thì ra cô ấy và tổng giám đốc đại nhân của chúng ta đúng là một đôi tình nhân à… ”
“Dừng lại, đó là thì quá khứ rồi. Cô không xem báo viết sao? Tình cảm mười năm của Sunny và Bắc Minh Quân coi như game over rồi!”
“Mẹ ôi, tình cảm mười năm đấy!”
“Đúng đấy đúng đấy, thì ra bọn họ đã yêu thầm mười năm rồi, bản lĩnh giữ bí mật rất tốt…”
“Ai ôi, các người nói người thứ ba kia rốt cuộc là ai thế?”
“Ai biết được, trong tạp chí chỉ đăng bóng lưng của một người phụ nữ được tổng giám đốc đại nhân ôm chặt vào lòng, căn bản không nhìn được mặt!”
“Các người nói thử xem có phải là con gái của chủ tịch thành phố Bùi Huyền Kim không?”
“Cô không xem báo viết à? Tối qua cùng thời gian đó Bùi Huyền Kim đang dự bữa tiệc quân chính với ba của cô ta, cho nên không thể nào là cô ta được.”
“A, lại còn có một người khác nữa à? Thật là một bộ phim tình tiết phức tạp mà…”
“Thì đó, sợ là Bùi Huyền Kim cười đến méo miệng luôn rồi. Cũng không cần tự tay cô ta ra tay, Sunny đã bị đá ra khỏi cuộc chơi rồi.”
“A, tiểu tam kia đúng là đủ mạnh nhỉ?”
“Rốt cuộc là người đó có lai lịch ghê gớm cỡ nào mà ngay cả tổng giám đốc lạnh như băng của chúng ta cũng bị bắt làm tù binh thế hả?”
“Ô ô, Sunny đáng thương quá …”
“Đúng đấy, mười năm rồi mà cũng…”
“Tiểu tam kia quá đáng trách, chả trách đều bị người người thóa mạ!”