Chương 2018 Nếu như bây giờ thật sự vì chứng cứ trước mặt mà ép mình gần gũi với cô ta, chưa chắc đã công bằng với cô bé này, cũng chưa hẳn là điều tốt nhất cho cô ta. Có lẽ trong lòng ông ta vẫn còn chưa thể tin tưởng hẳn vào chuyện này, dù đã có chứng cứ đầy đủ, dù chính mắt ông ta nhìn thấy. Từ đầu đến cuối, Trương Minh Hoàng còn không hỏi thăm mẹ của Trình Nhu Nhu câu nào. Ai mà ngờ Trương Minh Hoàng tìm kiếm con gái suốt hai mươi lăm năm ròng, đứa con gái mà ông ta xem trọng hơn cả mạng sống, bây giờ đã tìm được rồi, ông ta lại chẳng hỏi han lấy mẹ của cô ta một câu nào. Đây là chuyện bình thường hay sao? Ai nấy cũng cảm thấy bất bình thường, thế nhưng dường như Trương Minh Hoàng lại cảm thấy rất đỗi bình thường. Quản gia Trọng sững sờ, kêu ông ta đi xử lý? Ông ta phải xử lý thế nào đây? Thành chủ có ý gì? Quản gia Trọng hiểu muốn xử lý trong thời điểm hiện tại thì tương đối phức tạp, thành chủ không nói thêm gì nữa, chắc hẳn chỉ có một mình ông ta biết mình muốn làm gì. Đầu tiên, chứng cứ đầy đủ, cô gái này đúng là công chúa của Quỷ Vực Thành, ít nhất tạm thời là như thế. Nếu như đã là công chúa của Quỷ Vực Thành, thành chủ giao lại cho ông ta giải quyết, tất nhiên ông ta phải đối đãi với cô ta như một cô công chúa thực thụ. Đương nhiên rồi, còn những việc khác, cái gì nên điều tra thì điều tra, nên xử lý thế nào thì xử lý thế đấy. Quản gia Trọng cảm thấy chắc hẳn thành chủ có ý như thế này, cho dù có đầy đủ bằng chứng nhưng vẫn phải tiếp tục điều tra. Dù gì rõ ràng trong lòng thành chủ vẫn còn thấy nghi ngờ, nói thật lòng, hôm qua Quản gia Trọng vẫn còn hơi nghi ngờ, chỉ có điều bây giờ chứng cứ quá đầy đủ, đúng là… “Xử lý, ba muốn xử lý thế nào? Muốn giết con sao? Cho dù ba không muốn nhận lại con đi chăng nữa cũng không thể đối xử với con như vậy chứ?” Rõ ràng Trình Nhu Nhu hiểu nhầm ý của ông ta, cô ta trừng to mắt, có thể là vì muốn biểu đạt sự phẫn nộ của mình, nhưng dù gì trong lòng vẫn còn thấy kiêng dè và sợ hãi, rõ ràng không đủ khí thế. Bởi vậy bây giờ trông bộ dạng trách móc của cô ta hơi buồn cười, khiến cho người khác dở khóc dở cười. Mọi người đều lục tục quay sang nhìn Trình Nhu Nhu, gương mặt ai nấy đều có vẻ sững sờ. Giết cô ta? Thành chủ nói muốn giết cô ta từ bao giờ? Cô ta nghĩ gì thế? Thành chủ của bọn họ là kẻ giết người vô tội hay sao? “Cô Trình hiểu nhầm rồi, thành chủ có ý kêu tôi sắp xếp việc này đây, nếu như kết quả xét nghiệm đã có, thế thì chứng tỏ cô Trình là …chứng tỏ cô Trình là công chúa của Quỷ Vực Thành, tất nhiên cô sẽ được đối đãi như công chúa.” Trong lòng Quản gia Trọng thấy bất mãn, thế nhưng ông ta vẫn lên tiếng giải thích. Đương nhiên ông ta nói như thế cũng để cho thành chủ nghe, nếu như thành chủ không phản đối thì ông ta sẽ làm như vậy. Gương mặt Trương Minh Hoàng rất bình tĩnh, không gợn lên chút cảm xúc nào, ông ta không nói năng một tiếng nào khi nghe Quản gia Trọng nói thế. Ông ta không muốn gần gũi với cô gái này, thế nhưng bây giờ có đầy đủ chứng cứ, Quản gia Trọng sắp xếp như vậy cũng hợp tình hợp lý.