Chương 2133 Ngay sau đó, cửa ra vào lại truyền tới một trận ồn ào, Trình Trình và Dương Dương phụ xách hành lý của mình theo Anna đi vào. *** Thấy Trình Trình cùng Dương Dương cũng đến đây, Hình Uy không khỏi cảm giác có chút bây ngờ, nhưng rất nhanh anh ta cũng hiểu ra được. Bây giờ nhà cũ Bắc Minh xem như là người đi trà lạnh rồi. Ông chủ trong thời gian ngắn cũng sẽ không quay về. Để lão phu nhân Bắc Minh chăm sóc hai thiếu gia nhỏ, đối với bà mà nói cũng là làm khó. Sau khi anh ta đỡ Lạc Kiều ngồi xuống ghế sofa, bước nhanh đến trước mặt Dương Dương và Trình Trình: “Hai cậu chủ nhỏ, tôi giúp hai người xách khành lý.” Nói xong, anh ta mỉm cười xoay người, cầm hai túi hành lý nhỏ của hai người. Về phần sắp xếp bọn họ ở nơi nào, Hình Uy lai có chút khó khăn, mà dù nơi này của anh ta cũng là biệt thự, nhưng so với nhà cũ Bắc Minh thì vẫn kém xa nhiều lắm. Không còn dư phòng để bọn họ dùng. Cố Tịch Dao lúc trên đường đưa bọn nhỏ về đã nghĩ kỹ, cô nhìn thấy Hình Uy có vẻ khó xử, vô cùng rõ anh ta đang nghĩ cái gì: “Hình Uy, anh đưa hành lý của bọn nhỏ lên gác xép đi.” “Cô chủ, có lẽ không tốt lắm đâu, bên trên đó không có gì cả, hai cậu chủ nhỏ ở trên đó sẽ ủy khuất hai người.” Cố Tịch Dao mỉm cười: “Không sao, con nít thì sao đâu, là mẹ con chúng tôi quấy rầy cuộc sống bình thường của hai người mới đúng, Anh chỉ cần chuẩn bị cho bọn nó hai cái giường và hai cái bàn học là được rồi. Có lẽ chúng tôi sẽ ở đây quấy rầy mọi người một thời gian nữa.” “Nguyên, cậu nói cái gì vậy, chúng ta là chị em tốt. Không nói mọi người ở đây mấy ngày, ở đây cả đời cũng được. Tớ lại không phải cảm thấy trong nhà lạnh lẽo, bây giờ tốt hơn, nhiều người ở đây như vậy. Sau khi tên nhóc kia ra đời tớ không phải sợ nó cô đơn nữa rồi.” Lạc Kiều ngồi ở trên ghế sofa, một tay nhẹ nhàng vuốt vụng mình nói. Hình Uy cầm hành lý lên lầu sắp xếp, Cố Tịch Dao đi đến trước mặt Lạc Kiều, duỗi một ngón tay, nhẹ nhàng đẩy đẩy đầu cô ấy một cái: “Haiz, thì ra là cậu tính toán như vậy, thật sự đẹp quá đi. Nếu lo lắng đứa bé nhà cậu sau này cô đơn, vậy thì lại sinh thêm một đứa nữa. Giống như mình vậy, ba đứa bé rất tốt.” Lạc Kiều bĩu môi: “Nguyên, cậu tha cho mình đi, bây giờ mang một đứa, mình đã thấy rất khổ rồi, nếu còn đứa thứ hai, thứ ba. Má ơi, mình cũng không dám nghĩ. Hơn nữa, cậu xem chú Hỏa Thần đi, cũng một bó tuổi rồi, tốt xấu gì cũng phải chú ý nhu cầu chứ.” “Hình Uy người ta làm sao, anh ta cũng chỉ là thay đổi bên ngoài thôi, không phải là lúc kết hôn cậu không xem người ta mấy tuổi. Nhưng anh ta còn nhỏ hơn Bắc Minh Quân mấy tuổi đấy. Hơn nữa, cậu là người của người ta, còn nói chồng của mình như vậy sao.” Cố Tịch Dao cùng Lạc Kiều nói chuyện bên này, Cửu Cửu nhìn thấy hai người anh trai đến đây, lập tức vui vẻ lên: “Anh trai Trình Trình, anh trai Dương Dương hai người đến thăm Cửu Cửu sao.” Trình Trình cùng Dương Dương đi đến trước mặt Cửu Cửu, bọn họ cũng lâu rồi không gặp cô bé: “Em gái, em ở đây sống tốt không?” Cửu Cửu quệt mồm bắt đầu làm nũng với hai người anh trai nói: “Cửu Cửu ở đây nhàm chán cực kỳ. Mỗi ngày đi theo Dì Anna, cũng không thể đi ra ngoài chơi, trong nhà cũng chỉ có thể chơi với búp bê, sau này không còn chút thú vị nào, nhưng mà bây giờ tốt rồi, hai người đều đến chơi với em.” Dương Dương cười hì hì vỗ vỗ bả vai Cửu Cửu: “Hắc hắc,bọn anh cũng không phải đến không.”