Chương 2151 Lý Thâm đập đập chiếc tẩu thuốc trong tay lên gạt tàn: “Bắc Minh Quân đã bị bắt giam, tuy không phải do chúng ta làm nhưng cũng coi như bớt một công đoạn, để tên nhóc Bắc Minh Khởi Hiên kia xem mà làm là được rồi. Chuyện người được chọn làm tổng giám đốc của tập đoàn bọn họ ta không có hứng thú quan tâm.” Đối với Lý Thâm mà nói, Bắc Minh Chính đã chết, Bắc Minh Quân vào tù. Kết cục của hai người này như vậy, cũng có thể coi như đã hóa giải một chút oán hận khi Dư Như Khiết làm mất con của ông ta năm đó. Hiện giờ Cố Tịch Dao đã trở lại đoàn tụ cùng Lục Lộ. Tuy con bé không nhận ông là cha, nhưng vẫn có thể gặp nhau trong lúc hỏi thăm Lục Lộ, đối với Lý Thâm mà nói cũng là một loại hạnh phúc hiếm hoi. Nhưng… thứ hạnh phúc này quá ngắn ngủi, còn sót lại vẫn là nỗi đau khổ cả đời không thể tiêu tan. Nếu như không phải Dư Như Khiết năm đó, có lẽ bọn họ vẫn có thể tiếp tục sống những ngày tươi đẹp như vậy, hơn nữa cuộc sống mẹ con họ hai mươi năm qua cũng sẽ không bấp bênh đến thế. Trước khi Bắc Minh Quân xảy ra chuyện, Lý Thâm cũng có rất nhiều cơ hội để hạ gục cậu ta. Ông ta còn nhớ trong một lần nói chuyện với Lục Lộ, vô tình biết được con gái và Bắc Minh Quân có một cặp con trai song sinh, còn có một đứa con gái. Điều này khiến ông ta bắt đầu do dự. Cuộc đời này ân oán và duyện phận chính là đan xen qua lại như vậy. Ân oán tình thù của đời trước đến đời tiếp theo cũng dùng phương thức này để hóa giải. Hóa ra cách này đã không thể dùng. Bởi vì là một bậc bề trên, ông ta vẫn mong muốn đời sau của mình có thể sống một cuộc sống hạnh phúc. Ông ta không muốn để ba đứa trẻ có một gia đình không hoàn chỉnh, cho dù hiện giờ Cố Tịch Dao và Bắc Minh Quân vẫn chưa tiến vào thánh đường hôn nhân. Ít nhất hiện giờ nữ chưa gả, nam chưa cưới, vẫn còn cơ hội, Cái chết của Bắc Minh Chính cũng là chứng minh cho điều này, khiến cho ý định tiến hành hôn lễ của Bắc Minh Quân hoàn toàn bị hủy bỏ. Đường Thiên Trạch cũng hiểu sư phụ mình đang suy nghĩ điều gì, có điều nếu sư phụ không biết chuyện này, để Bắc Minh Khởi Hiên tự ý làm bậy tại tập đoàn Bắc Minh Thị thì có lẽ sẽ liên lụy đến một người khác, đó chính là Cố Tịch Dao. “Sư phụ, người được lựa chọn làm tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh Thị, con nghĩ là sư phụ nên biết thì hơn.” “Hửm? Con thấy cần thiết ư?” Lý Thâm có chút bất ngờ, Đường Thiên Trạch sao lại để tâm đến tập đoàn Bắc Minh Thị như vậy. Đường Thiên Trạch gật đầu: “Con thấy cần thiết, bởi vì trước khi đi, người Bắc Minh Quân chỉ định cho vị trí tổng giám đốc chính à Cố Tịch Dao.” …. Lý Thâm không khỏi nhíu mày. Ông ta không hiểu được ý đồ của Bắc Minh Quân. Vị trí tổng giám đốc có thể tùy tiện tìm ngước khác thay thế ư, chuyện này cần một người có kinh nghiệm nhất định mới đảm nhiệm được. Chẳng lẽ Bắc Minh Quân cảm thấy mình đi vào rồi sẽ khó thoát ra ư? Nghe Đường Thiên Trạch nói, Bắc Minh Quân từ trước đã bất hòa với nhà họ Bắc Minh, ép anh cả của mình – Bắc Minh Triều Lâm phải đi, đồng thời dùng thủ đoạn cực kỳ độc ác chiếm được cổ phẩn mà cậu ta có, trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh Thị. Có thể nói, cậu ta đã dùng hết mọi thủ đoạn, khó khăn lắm mới nắm được tập đoàn Bắc Minh Thị trong tay, sao có thể dễ dàng giao người của cậu ta được?