Chương 2187 Vừa nghe thấy thế, Bắc Minh Khởi Hiên nhướn mày, anh ta vẫn mỉm cười: “Không ngờ một chuyện nhỏ nhặt như thế lại làm kinh động đến tổng giám đốc Cố. Vốn dĩ tôi không định nói cho cô biết chuyện này đâu, bởi vì tôi cảm thấy đây là chuyện riêng của phòng chúng tôi, huống hồ chi sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với cả tập đoàn hết, giống như lúc chú hai nhận cô và trợ lý Hình vậy đấy, đừng vì những chuyện vặt này mà làm lỡ chuyện lớn của mình.” Lời nói của Bắc Minh Khởi Hiên khiến cho Hình Uy khó chịu: “Cậu Khởi Hiên, ý của cậu là những gì tôi và cô chủ làm đều là việc vặt hay sao?” “Trợ lý Hình, tôi thấy anh hiểu lầm rồi. Trợ lý mà tôi tuyển làm sao ngang hàng với hai người được. Các người chia nhau người thì quản lý tất cả mọi việc liên quan đến mối quan hệ hợp tác với tập đoàn GT, một người quản lý tập đoàn. Đây là hai chuyện quan trọng nhất trong tập đoàn Bắc Minh thị. Nếu như những gì hai người làm là việc vặt, thế thì những gì chủ quản chúng tôi làm nhỏ nhặt đến mức không đáng nhắc đến. Nếu là như thế, Bắc Minh thị còn cần chúng tôi làm gì nữa? Đuổi việc quách cho rồi, cô nói xem phải không?” Lời lẽ khéo léo của Bắc Minh Khởi Hiên khiến cho Cố Tịch Dao không biết phải nói gì với anh ta. Thế nhưng nhất định cô phải nói rõ ràng về chuyện của Đường Thiên Trạch cho anh nghe mới được. “Khởi Hiên, tôi nghĩ cuộc trò chuyện của chúng ta không cần phải giống như cấp trên cấp dưới. Chỉ là tôi có chuyện muốn hỏi, rốt cuộc anh có hiểu gì về trợ lý đặc biệt mới của mình không?” … Đối mặt với câu hỏi của Cố Tịch Dao, trong lòng Bắc Minh Khởi Hiên hiểu rất rõ ràng. Có lẽ anh ta còn hiểu rõ con người Đường Thiên Trạch và thế lực chống lưng cho anh hơn cô nữa kìa. Nhưng bây giờ anh ta lại như một kẻ câm ăn trúng Hoàng liên, lúng ta lúng túng có nỗi khổ mà lại không nói ra. Cho dù đối mặt với Cố Tịch Dao, bây giờ anh ta cũng chỉ có thể cắn răng tiếp tục kiên trì. Ai bảo anh ta đụng phải đám người ấy chứ, đây là củ khoai lang nóng bỏng tay mà anh ta không tài nào vứt bỏ đi được. Việc mà mình cần phải làm, đó chính là nhanh chóng làm rõ xem Đường Thiên Trạch đến đây vì mục đích gì, nếu như là vì trừ khử những người xung quanh Bắc Minh Quân ra khỏi Bắc Minh thị, thế thì mình cũng có thể khoanh tay đứng nhìn. Bởi vì cho dù Cố Tịch Dao rời khỏi Bắc Minh thị, cô ấy cũng có thể sống tốt, có thể tiếp tục làm luật sư, cộng thêm tài sản cá nhân của Bắc Minh Quân, cho dù cô ấy không lấy được hết toàn bộ, chỉ cần một phần nhỏ thôi cũng có thể cho mẹ con cô ấy sống sung sướng cả đời. Nhưng mà nếu như ngoài những thứ này ra, Đường Thiên Trạch vẫn còn mục đích khác, nếu như đụng đến giới hạn của mình…Có ý đồ gì với Bắc Minh thị. Thế thì anh ta vẫn có thể khoanh tay đứng nhìn hay sao. Kể từ giây phút Đường Thiên Trạch xuất hiện trước mặt Bắc Minh Khởi Hiên, Bắc Minh Khởi Hiên đã nghĩ đến rất nhiều thứ. Bây giờ anh ta nhìn gương mặt nghiêm túc của Cố Tịch Dao, lại làm ra vẻ thản nhiên. Anh ta mỉm cười: “Tịch Dao, thân là tổng giám đốc, cô có quyền giám sát tôi cùng với hành vi của tôi. Nhưng trong phạm vi này, từ kinh nghiệm dùng người nhìn người, tôi vẫn giàu kinh nghiệm hơn cô. Đường Thiên Trạch chỉ là trợ lý mà thôi, đến phụ giúp tôi trong công việc. Huống hồ chi chẳng phải cô cũng đã từng làm luật sư cho anh ta, giúp anh ta kiện cáo hay sao. Nếu như cô có thể hợp tác với anh ta, thế thì tại sao tôi lại không được?” Câu hỏi vặn lại của Bắc Minh Khởi Hiên khiến cho Cố Tịch Dao nghẹn lời. Dù đứng ở góc độ Bắc Minh thị hay là đứng ở góc độ của mình, có lẽ lời giải thích mà cô sắp nói rất yếu ớt. Sau khi im ắng một lúc, cô nhìn Bắc Minh Khởi Hiên rồi nói: “Khởi Hiên, cậu nói đúng. Về kinh nghiệm trên thương trường, đúng là tôi không bằng anh được. Thế nhưng thời gian tôi tiếp xúc với Đường Thiên Trạch dài hơn anh. Đúng thế, tôi đã từng giúp anh ta đi kiện cáo, giúp anh ta thoát tội. Cũng chính vì thế, tôi cũng đã nhìn thấy được rất nhiều chuyện ẩn sâu dưới bề mặt, lần này tôi tìm đến đây không phải để dùng thân phận tổng giám đốc kiềm chế anh, mà là lấy thân phận là bạn bè, hy vọng anh có thể cân nhắc về lời đề nghị của tôi: Không thể dùng Đường Thiên Trạch được, người này rất nguy hiểm.”