Chương 2214 Dương Dương và Cửu Cửu nhìn nhau, biết sắp gặp chuyện xấu rồi. Cậu bé nhảy khỏi sô pha: “Mẹ, con có hơi buồn ngủ rồi, đi lên ngủ trước đây.” Xem ra mẹ nhất định phát hiện điều gì rồi, trước khi mẹ chưa có nổi giận thì bản thân vẫn nên chuồn lẹ thì tốt hơn. Cậu nhóc vừa xoay người thì nhìn thấy Anna và Lạc Kiều nhìn mình, còn không nhịn được mà lắc đầu. Ài, thật là, bản thân thế nào không có một tí ti nhẫn nại gì cả, lần này thì hay rồi, một trận đòn chắc chắn không trốn được rồi. “Cố Dương Dương!” Khi Dương Dương muốn rời khỏi phòng khách, một giọng nói lạnh lẽo mà nghiêm khắc dọa cậu bé run rẩy cả người. “Mẹ, lại có chuyện gì thế. Con không phải nói rồi sao, con có hơi buồn ngủ, muốn đi ngủ rồi, có em gái, dì Anna và dì Kiều Kiều cùng mẹ xem TV là được rồi.” *** Cố Tịch Dao trợn mắt nhìn Dương Dương: “Còn muốn đi ngủ, qua đây nói rõ đây là chuyện gì cho mẹ.” Cô nhìn thấy Dương Dương và Cửu Cửu đứng trên sân khấu của chương trình ‘Duyên phận phi thường’ thì thật sự tức giận rồi. Nhất là trên biển trước người tụi nhỏ, viết là tên của mình! “Con lăn qua đây nói xem đây là chuyện gì cho mẹ.” Dương Dương thấy một kiếp này của mình không tránh được rồi, cậu nhóc vẫn rất sợ mẹ tức giận. Lúc này Cửu Cửu thấy mẹ tức giận rồi, cũng bị dọa giật mình, cô bé chưa từng nhìn thấy cảnh như này: “mẹ, mẹ…” “Nguyên, cậu trước tiên bớt giận. Dương Dương làm chuyện này thì có hơi quá đáng, nhưng thằng bé không phải cũng muốn tốt cho cô hay sao. Xem cô dọa con rồi kìa.” Anna thấy Cố Tịch Dao thật sự tức giận rồi, vội vàng đứng dậy làm người hòa giải. “Phải đó, phải đó. Tụi nhỏ đều là có lòng tốt, hà cớ gì phải trách tụi nhỏ. Thật ra tớ cũng tán đồng tụi nhỏ làm như thế.” Lạc Kiều cũng nói giúp. Hình Uy nhìn thấy sự xuất hiện của Dương Dương và Cửu Cửu trên TV, lông mày cũng hơi nhíu lại. Anh ta ghé sát tai Lạc Kiều nói nhỏ: “Em bớt nói vài câu lại, chuyện này không có đơn giản như trong tưởng tượng của các em đâu.” Cố Tịch Dao lại đưa mắt nhìn sang Anna và Lạc Kiều, cũng đã thay đổi ánh mắt nhu hòa đó: “Anna, Kiều Kiều. xem ra hai người sớm đã biết chuyện chúng lên TV. Nói, hai người giấu tớ từ bao giờ?” “Cái này…” Anna nhất thời nghẹn lời. Lạc Kiều đưa tay đẩy Hình Uy ra, cô ta không có cảm thấy chuyện này có gì xấu cả, điềm nhiên nói: “Chính là hôm qua, sau khi cậu đi đài truyền hình đón tụi nhỏ đi. Nguyên, có cần thiết phải căng thẳng như vậy không, không phải chỉ là lên TV thôi sao, có chuyện gì lớn chứ, có phải cậu thấy mất mặt hay không? Bây giờ đã là thời đại nào rồi, cậu còn có tư tưởng cổ hủ như vậy.” Cố Tịch Dao nhìn đám Lạc Kiều một chút cũng không biết bản thân rốt cuộc lo lắng điều gì, huống chi chuyện này đã xảy ra rồi, cho dù đánh Dương Dương một trận đau cũng tuyệt không có vấn đề gì. “Ài… Anna, Kiều Kiều các người biết những gì chứ. Tớ không phải nói chúng lên đó làm tớ mất mặt. Điều tớ lo lắng hơn là bị anh ta nhìn thấy. Hai người đâu phải không biết, Dương Dương tại sao lại đến nhà Bắc Minh, còn không phải vì tớ không có nói chuyện của Dương Dương với anh ta. cục cưng nhỏ cũng là lén đưa trở về, lần này lộ mặt, nếu như ngộ nhỡ bị phát hiện, với tính khí đó của anh ta, không những cục cưng nhỏ sẽ bị dẫn đi, thậm chí anh ta sẽ không để lại đứa trẻ nào cho tớ nữa.” Nghe Cố Tịch Dao nói như thế, Anna lập tức hiểu tính nghiêm trọng của chuyện này, cô ta cũng cảm thấy khi mình đối với chuyện này không có suy nghĩ sâu sa như thế. “Nguyên, cậu có gì phải sợ, chỉ cần anh ấy không nói, vậy thì Bắc Minh Quân sao biết được. Huống chi không phải bị nhốt lại rồi sao, lẽ nào còn có thể xem TV được.” Lạc Kiều vẫn là bộ dạng không để tâm, còn trừng mắt uy hiếp Hình Uy.