Chương 2295 Anna vặn nhỏ lửa, kêu Hình Uy sang một bên xem, bản thân vội vàng ra ngoài. Người đẩy mở cửa là Dương Dương, sau lưng cậu bé còn có Trình Trình. Cố Tịch Dao ôm Cửu Cửu cẩn thận đi vào, có thể là dậy quá sớm nên trên xe về nhà Cửu Cửu đã bắt đầu gật gà gật gù. Lúc sắp đến nhà thì đã ngủ mất. Cố Tịch Dao khẽ chào Anna rồi ôm Cửu Cửu lên lầu. Theo sau cô còn có Mạc Cẩm Thành và Dư Như Khiết. Nhưng điều khiến cô ngoài ý muốn là người vào cuối cùng lại là Bắc Minh Quân. Xem ra thân phận bây giờ của Cửu Cửu đã xem như công khai rồi, hơn nữa xem tình hình bây giờ thì vẫn chưa phát triển tới mức giương cung bạt kiếm. “Mời mọi người ngồi, tôi đi chuẩn bị chút nước trà.” Anna vội dẫn họ vào phòng khách ngồi, rồi vội vàng vào bếp chuẩn bị nước trà. “Đám người cô chủ về rồi?” Hình Uy thấy Anna vào thì hỏi. Anna gật đầu: “Ngoại trừ cô ấy và đám trẻ, còn có đám người ông Mạc, có cả ông chủ Bắc Minh Quân của anh.” Nghe thấy ông chủ cũng về, sắc mặt Hình Uy liền căng thẳng. “Không cần lo lắng Cửu Cửu nữa, tôi thấy họ hình như không vì chuyện đứa bé mà tranh cãi. Tôi nghĩ hẳn là không có gì đâu. Anh bưng trà ra đi, tôi ở đây canh canh cho vợ anh.” Anna lưu loát đặt mấy chiếc ly vào khay trà, sau đó rót nước sôi vào ấm. Hình Uy bưng trà ra phòng khách: “Mời các vị uống trà.” Nói rồi, anh ta vừa rót trà cho mọi người, vừa lén nhìn sang phía ông chủ, xem phản ứng lúc này của anh. *** Mọi người uống trà. Bầu không khí trong phòng khách rất yên lặng, nhưng lại khiến người ta cảm thấy có chút bất an. Một mặt đều còn chìm trong sự bi thương đưa tiễn Lục Lộ, mặt khác lại là ai nấy đều còn đang tính toán trong lòng. Trình Trình và Dương Dương theo mẹ lên lầu. Cô đặt Cửu Cửu lên giường lớn trong phòng ngủ, khẽ đắp chăn cho cô bé. Sau đó cô nói với hai đứa bé: “Các con ở đây với em gái, không được chạy lung tung, có biết không.” Trình Trình và Dương Dương đều nghe lời gật đầu. Trên đường về cho tới bây giờ, chúng thấy sắc mặt mẹ luôn không tốt. “Mẹ, có phải vì hôm nay ba tới nên mẹ không vui không? Con xin lỗi, là con tối qua lén gọi cho ba. Con cảm thấy bà ngoại không phải do ba hại chết, hơn nữa ba còn rất tốt với bà.” Trình Trình nhận sai khẽ nói. “A! Thì ra ba già là do anh gọi tới. Nhưng em không thấy anh gọi điện mà? Em hiểu rồi, nhất định là anh tranh thủ lúc em ngủ trốn vào chăn lén gọi có phải không? Đám người chú đẹp cũng do anh gọi tới?” Trình Trình vội lắc đầu Cố Tịch Dao không chỉ nhìn thấy Bắc Minh Quân liền không vui, vì cô còn nhìn thấy Lý Thâm và Đường Thiên Trạch. Đặc biệt là nhìn thấy họ gần như sắp đánh nhau trên thuyền liền càng thêm khẳng định cảm giác của mình. Nhưng ở trước mặt trẻ con, những cảm xúc này của mình không cần nói với chúng.