Chương
Bên ngoài cửa, tiếng hét của Bắc Minh Quân dường như trở nên điên cuồng hơn: “Người phụ nữ kia, tôi biết cô đã tỉnh, đừng lề mề nữa!”
Cố Tịch Dao đắp chăn cho Trình Trình xong, quay người liếc nhìn Dương Dương ở bên cạnh, cũng may là Dương Dương vốn ngủ say như chết, dù thế nào cũng không thức giấc.
Nhẹ nhàng thở ra, cô xuống giường, đứng dậy.
Kéo lại bộ đồ ngủ, chân trần đi đến cửa, giây phút mở cửa ra…
Bịch một tiếng.
“Bắc Minh Quân, anh làm gì vậy….” Cố Tịch Dao nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt lấy cánh cửa.
“Sao bên trong lại tối như vậy?” Cơ thể rắn chắc của anh chen vào cửa.
Cố Tịch Dao có chút tức giận trừng mắt: “Đồ khốn, rốt cuộc anh muốn gì!”
Cô liều mạng dùng cơ thể mình và cánh tay chắn ở cửa, nhưng cơ thể của anh vẫn không ngừng chen vào!
Lúc này mới phát hiện, lúc này trên người của Bắc Minh Quân chỉ quấn một chiếc khăn tắm, hương thơm sau khi tắm xong vô cùng quyến rũ.
Nhưng, cô không có thời gian để quan tâm đến những chuyện này, trái tim cô gần như thắt lại, chỉ sợ không cẩn thận người đàn ông này sẽ phát hiện ra trên giường có hai đứa trẻ đang ngủ….
“Tôi nói rồi, chân của tôi bị đau….” Giọng điệu của anh rất ngạo mạn, ánh đèn vàng trên hành lang chiếu lên khuôn mặt đẹp trai của anh, toát lên sự quyến rũ đầy nam tính.
Nhưng Cố Tịch Dao lại rất muốn đấm vào mặt người đàn ông này!
Chân của anh đau thì liên quan gì đến tôi! Cút ra ngoài cho tôi!” Cố Tịch Dao tức giận đến mức cả người run rẩy, tay sắp bị sức mạnh của người đàn ông này đẩy ra, cô lo lắng hét lên: “Anh có biết anh làm như thế này sẽ đánh thức cậu bé không!”
“Chân của ông đây bị đau, con trai còn ngủ cái này chính là bất hiếu!”
Câu nói lạnh lùng của anh giống như là một chuyện đương nhiên.
Phụt! Cố Tịch Dao nội thương phun ra máu!
Người đàn ông này bị đau chân thì phải khiến tất cả người trên thế giới này đều phải sống không được tốt cùng anh sao!
“Anh như này là cái logic quỷ quái gì vậy? Cút ra….” Cô hổn hển, nóng lòng giẫm vào chân anh.
“Siiii…..” Anh rít lên, lửa giận đột lên dâng lên não: “Người phụ nữ này, cô cố ý có đúng không!!”
Sau đó, anh đột nhiên dùng lực, hung hăng đẩy cửa ra…..
“A…” Cô hoảng sợ hét lên một tiếng, bàn tay đang kéo cửa đột nhiên bị kéo ra, tuyến phòng thủ đã bị anh phá vỡ!
Một giây sau, thân hình cao lớn, thẳng tắp của Bắc Minh Quân nhanh chóng chen vào phòng.
Ầm.
Đóng cửa.
Trong phòng tối đen như mực, chỉ nghe thấy tiếng thở gấp của nhau.
Cố Tịch Dao bị dọa đến mức kinh hồn bạt vía: “Bắc Minh Quân, tên khốn kiếp này! Anh có biết sẽ dọa đến thằng bé….ưm….”
Cô vẫn chưa nói xong, môi anh đã phủ lên môi cô!
Bá đạo, vội vàng, tập trung, không để lại một chút khoảng trống.
“Ưm….”
Lộp độp lộp độp, theo phản xạ cô không ngừng vùng vẫy.