Chương
Giống như là đang trông đợi một cuộc gọi nào đó gọi đến, nhưng từ đầu đến cuối đều không có.
Cô ấy là cái thá gì chứ?
Không có cô, cuộc sống của anh vẫn diễn ra tốt đẹp, không phải sao!
Với tính cách kiêu ngạo của anh, trừ khi cô cúi đầu trước, nếu không anh sẽ không bao giờ chủ động đến tìm cô!
Tuy nhiên, thái dương lại loáng thoáng có chút đau, anh theo bản năng nhíu mày: “Tác phẩm của Khởi Hiên đích thực là rất hiếm. Nó cũng rất gần với ý tưởng thiết kế ban đầu của dự án ‘Ánh’. Chỉ có điều, tại sao nó lại cố chấp muốn giúp Cố Thị chứ?”
Người phụ nữ Cố Tịch Dao đó không phải từ chức rồi sao? Phủi mông đi, để lại một đống tro tàn cho người khác dọn, đây chính là tác phong của cô a!
Giống như những ngày anh nằm viện, không phải cô cũng hất tay áo, không mang theo một mảng mây màu sao? (Lặng lẽ rời đi, không có bất kỳ dây dưa)
Vậy, Khởi Hiên vẫn đang kiên trì giúp đỡ Cố Thị, tại sao chứ?
Vương Khải Nhân cũng gật đầu: “Tôi cũng rất nghi hoặc, với thực lực của Khởi Hiên, hoàn toàn có thể lấy danh nghĩa của mình đến cạnh tranh, căn bản không cần phải để hời cho Cố Thị như vậy.”
Bắc Minh Quân cười khẩy một tiếng, ánh mắt khẽ híp lại, hiện lên một tia lạnh lẽo: “Hời?”
Trong hồ lô của Bắc Minh Khởi Hiên, rốt cuộc là đang chứa loại thuốc nào? (Có ý đồ gì)
Sau khi nghe Vương Khải Nhân báo cáo xong, Bắc Minh Quân ra khỏi tòa nhà Bắc Minh Thị, sắc trời đã tối rồi.
Chiếc xe Hình Uy đã đợi sẵn bên đường.
Anh trực tiếp ngồi vào.
“Chủ nhân, bây giờ về nhà Bắc Minh sao?” Hình Uy nhìn kính chiếu hậu một cái, kể từ ngày đầu tiên sau khi chủ nhân xuất viện đã đến Dạ Ánh Nhất Phẩm qua thì cũng không về đó qua nữa, Hình Uy như mang máng đoán được điều gì đó, nhưng lại không chắc chắn, vì vậy khôn ngoan mà không đề cập bốn chữ Dạ Ánh Nhất Phẩm trước mặt chủ nhân.
Hình Uy nhìn chủ nhân mím môi, ánh mắt vẫn lãnh đạm như trước, anh ta lại nói tiếp: “Ông cụ nói đêm nay cậu cả và mợ cả cũng sẽ về nhà Bắc Minh ăn cơm, chủ nhân ngài thấy…”
“Không về!” Bắc Minh Quân không suy nghĩ mà trực tiếp ngắt lời của Hình Uy.
Hình Uy gật đầu, hoàn toàn không bất ngờ chủ nhân sẽ nói như vậy, thế là cẩn thận dè dặt mà hỏi: “Vậy, hay là chủ nhân về phòng tổng thống của khách sạn Daredevil Empire đi?”
Mi tâm Bắc Minh Quân chợt nặng nề.
Đầu não loé qua cảnh tượng ở phòng tổng thống của khách sạn Daredevil Empire…khuôn mặt của người phụ nữ Cố Tịch Dao đó hiện ra ở trước mắt mà không hề báo trước.
Anh nhớ, lần đầu tiên anh gặp cô, chính là ở cửa khách sạn Daredevil Empire
Lần đầu tiên cô nằm trên giường của anh, chính là ở căn phòng tổng thống đó.
Cảnh tượng đêm đó cô bởi vì thua cược, mà ở trước mặt anh, ngón tay cô từng li từng tí lột sạch quần áo …
Chết tiệt là cũng ở trong căn phòng tổng thống đó!
Mẹ nó, anh biết là mình không nên để cho một người phụ nữ xâm phạm vùng riêng tư của mình mà!