Chương 257 Đầu óc cô bắt đầu có chút rối loạn, trong lúc nhất thời cũng không biết nên đi đâu giải quyết chuyện này, sao lại trùng hợp như vậy. Đúng lúc này điện thoại di động của cô vang lên. “Alo?” “Đây có phải là bác sĩ Maris không?” “Là tôi đây, ai vậy?” “Xin chào, tôi gọi cho cô từ bệnh viện thành phố, sơ yếu lý lịch của cô chúng tôi đã nhận được, cô rất phù hợp với yêu cầu của bệnh viện của chúng tôi, cô có thuận tiện đến phỏng vấn không?” “A? Phỏng vấn sao? Đầu óc Mộc Vân lúc này đang rối loạn thiếu chút nữa quên chuyện mình đã điền sơ yếu lý lịch. Cho đến khi cuộc điện thoại này gọi tới, nhân viên bệnh viện nhẹ nhàng nhắc nhở cô một câu: “Bác sĩ Maris, khi nào cô có thể đến được? Viện trưởng của chúng tôi muốn nói chuyện trực tiếp với cô” Thật đúng là trời không tuyệt đường ai, cánh cửa này khép lại bây giờ có cánh cửa khác mở ra. Quên đi, mặc dù không phải là công việc mình muốn nhưng vì con gái vẫn nên đi làm trước. Mộc Vân cuối cùng vẫn đồng ý. Đây là thời điểm cô cần tiền nhất, về phần chuyện sách bên kia chờ cô rảnh rõi sẽ chậm rãi điều tra, đã nhiều năm trôi qua như vậy thêm vài ngày cũng không sao. Vì vậy buổi chiều hôm đó, Mộc Vân đã đi đến bệnh viện thành phố để phỏng vấn, cuối cùng có được vị trí giám đốc nội khoa, cũng được tạm ứng trước nửa năm tiền lương. Không nhiều, chỉ hai tỷ một trăm triệu mà thôi! ‘Tên khốn kiếp này bây giờ sẽ không có lý do gì để đuối con gái cô ra khỏi nhà trẻ nữa. Mộc Vân lấy được tiền trước tiên gọi điện thoại cho người đàn khốn kiếp đó. “Alo?” “Diệp Sâm, đưa tôi số tài khoản của anh, tôi sẽ trả tiền cho anh!” Mộc Vân có Diệp Sâm: Nhìn lướt qua các giám đốc điều hành công ty trong phòng họp bỗng nhiên nhìn mình, mặt anh không chút thay đối đứng lên cầm điện thoại di động đi ra ngoài. Các giám đốc điều hành cấp cao: Thật kỳ lạ, tống giám đốc sẽ trả lời điện thoại trong cuộc họp. Hơn nữa còn đi ra ngoài để nhận! Hai phút sau, trong văn phòng. Người đàn ông có tâm trạng rất tốt đến trước ghế sofa đặt điện thoại di động của mình trên bàn trà, sau đó anh chậm chạp đi pha cho mình một tách cà phê. Nói trong điện thoại nói vô cùng khí phách. “Thế nào? Mượn được tiền nhanh như vậy sao?” “Cái gì mà mượn? Tôi dựa vào sức của tôi để kiếm tiền, tôi nói cho anh biết tôi đã tìm được việc làm, là bác sĩ nội khoa trong bệnh viện thành phố, mức lương một năm là ba tỷ năm trăm triệu” Mới đầu Mộc Vân trong điện thoại còn tức giận một chút, sau đó giọng nói của cô còn lộ ra vẻ tự hào. Đúng vậy, cô thực sự rất đáng tự hào, bởi vì nhiều năm trôi qua như vậy cô từ một người chỉ có bằng tốt nghiệp trung học, từng chút một đến bây giờ trở thành một bác sĩ nổi tiếng quốc tế. Không phải ai cũng có thể làm điều đó. Diệp Diệp Sâm khẽ gật đầu, hiếm khi tỏ vẻ tán thành.
Chương 258
Nguồn thiếu chương