Chương
Trong nháy mắt, vạn vật tĩnh lặng, tất cả mọi người đều đơ ra như khúc gỗ, không có ai biết từ đẹp đó của cậu ba Nguyễn nói ra như thế nào.
Mắt của Tô Khiết chớp chớp, anh nhìn vẻ mặt này của cô, mặt không đỏ thở không gấp, mắt cũng không chớp một cái nói cô đẹp, cũng thật sự làm khó anh rồi.
Tô Khiết cảm thấy kỹ năng diễn xuất của anh quá tốt rồi, không ngờ Nguyễn Hạo Thần so với cô còn lợi hại hơn.
Cô đột nhiên cảm thấy rất vui, ha ha hai
Đương nhiên, Tô Khiết chỉ cười to ở trong lòng, ngoài mắt không có lộ ra quá nhiều sự khác thường, vở kịch này vẫn phải tiếp tục diễn.
“ôi, vậy thì em yên tâm rồi.” Tô Khiết dùng sức thở phào một hơi, một tay vỗ về trái tim nhỏ bé của cô: “Dọa chết em rồi, em vừa rồi suýt chút nữa tin ông cố ý bôi nhọ lời của em.”
Nghe thấy câu này của Tô Khiết, trong nháy mắt, mọi thứ lại trở nên tĩnh lặng!!
Tô Khiết nói lời này xong còn bất mãn liếc nhìn ông cụ Nguyễn, ý đó có thể nói rõ ràng— ông cụ Nguyễn vừa nói cô xấu, nói cô ngốc, đều là cố ý bôi nhọ cô?
Nghe thấy câu này của Tô Khiết, trong nháy mắt, mọi thứ lại trở nên tĩnh lặng!
“Phụt, khụ, khụ…” Nguyễn Tâm Trung ngồi một bên không có lên tiếng, vốn chỉ định xem kịch, nhưng khi nghe thấy lời nói này của Tô Khiết, anh ta đang uống trà mà trực tiếp phun ra, suýt chút nữa bị sặc chết.
Hay, hay, hay!!
Anh ta vừa nghe thấy cái gì? Cô nói cái gì? Ông nội cố tình bôi nhọ cô?
Lời nói của ông nội rõ ràng chính là sự thật, có câu nào? Có từ nào? Là cố ý bôi nhọ cô chứ?
Mẹ kiếp!
Anh ta hôm nay coi như được mở rộng tâm mắt rồi, anh ta nhìn thấy người không biết xấu hổ, nhưng trước giờ chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như thế này!!
Không, cô gái này không phải không biết xấu hổ, mà là ngốc! Thật ngốc!! Cô căn bản không nghe hiểu tiếng người!
Anh cả lấy một kẻ ngốc như vậy là có ý gì? Nếu thật sự vì tranh đoạt tài sản, anh cả cũng quá liều rồi? ông cụ Nguyễn cũng hoàn toàn ngây dại, lời vừa nãy của ông cụ mắng rõ ràng như vậy rồi, cô gái này lại không nghe hiểu? Vậy những gì ông cụ nói không phải mất công mắng rồi sao? ông cụ Nguyễn cảm thấy như đấm vào cục bông, rõ ràng dùng hết sức, cuối cùng cũng không có tiếng!
Cảm giác đó rất không tốt.
ông cụ Nguyễn hoàn hồn lại, khế thở dài, mang theo vẻ bất lực mà lắc đầu, sau đó lại tràn ngập mong chờ khi nhìn Kiêu Thiên Lý.
Ai cũng biết, cậu ba Nguyễn nhiêu năm như vậy, bên cạnh không có cô gái nào, cũng chỉ có đối với Kiều Thiên Lý còn thấy khác biệt, bởi vì Kiêu Thiên Lý từng giúp mẹ của anh, còn cứu anh nữa.
Bà cụ Nguyễn cũng luôn rất hài lòng với Kiêu Thiên Lý, Kiều Thiên Lý xinh đẹp phóng khoáng, dịu dàng chu đáo, thấu hiểu lòng người, hơn nữa còn đặc biệt có tài hoa, Kiêu Thiên Lý chính là nhà thiết kế thiên tài.
Bà cụ Nguyễn luôn cho rằng Tô Khiết sẽ cưới Kiều Thiên Lý, nếu đã không có cô gái nào khiến anh động lòng, đối với anh mà nói người được chọn duy nhất chính là Kiêu Thiên Lý – người được coi như có chút đặc biệt..
Gần đây bọn họ nghĩ cách bức ép Nguyễn Hạo Thần kết hôn, có điều chính là muốn để Nguyễn Hạo Thần mau chóng lấy Kiêu Thiên Lý . Nhưng, bọn họ tuyệt đối không ngờ, nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim, hơn nữa Trình Giảo Kim này lại tệ như vậy, không những lớn lên xấu xí, còn là một kẻ ngốc, cô gái như thế này sao có thể bức vào cửa của nhà họ Nguyễn?
Không, bọn họ tuyệt đối không cho phép! Bọn họ nhất định phải nghĩ cách khiến Nguyễn Hạo Thần ly hôn với cô gái xấu xí đó, sau đó cưới Kiều Thiên Lý.