Chương
“Tôi đã điều tra rồi, ba của Bùi Dật Duy và Tô Trung Dung có ân oán cá nhân, năm đó ba của Bùi Dật Duy mất là bởi vì Tô Trung Dung, nên Bùi Dật Duy là vì trả thù.” Giám đốc vừa hỏi, thư kí Lưu đã nhanh chóng trả lời.
Ở bên cạnh tổng giám đốc, mấy chuyện này phải thật khôn khéo!
“Báo thù?” Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần khẽ nheo lại, báo thù, nói thế này thì ngược lại đã thông suốt mọi chuyện, nhưng anh lại cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
“Thanh Duy, tên này từ đâu có?” Lúc Nguyễn Hạo Thần nói câu này, đôi mắt híp lại hiện lên vài tia cảm xúc khác thường.
Ở nhà họ Nguyễn hôm đó, lúc cô nghe thấy lời của ông cụ thì bàn tay đang nắm lấy cánh tay của anh bỗng siết chặt, khi đó ông cụ vừa đúng lúc nghe được tập đoàn Thanh Duy …
Thanh Duy? Thanh? Là chữ Thanh này sao?
“Tên?” Thư kí Lưu sửng sốt, chẳng qua chỉ ngạc nhiên một giây, sau đó anh ta lập tức hiểu rõ ý của Tổng Giám đốc nhà mình: “Chữ Thanh trong Thanh Duy giống với chữ Thanh trong tên của bà chủ, nhưng việc này cũng chỉ là trùng hợp.”
Chuyện này Tổng Giám đốc không nói, anh ta cũng thật sự không nghĩ đến, cho nên anh ta vẫn chưa điều tra chuyện này, nhưng anh ta cảm thấy đây chỉ là trùng hợp.
Nhà họ Tô là kẻ thù của nhà họ Bùi, tên công ty của Bùi Dật Duy dùng tên của cô hai nhà họ Tô? Đây hoàn toàn không có khả năng.
“Chỉ là trùng hợp?” Đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên chuyển hướng về phía thư kí Lưu, sự lạnh lẽo trong đôi mắt đó bắn thẳng về phía của thư kí Lưu.
“Tôi lập tức đi điều tra ngay.” Tim của Thư kí Lưu đập thình thịch như muốn ngừng thở, tuy anh ta cảm thấy không có khả năng, nhưng Tổng Giám đốc lại nghi ngờ, cho nên chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng.
“Tổng giám đốc, Tô thị hiện giờ ngay cả một nhà thiết kế cũng không có, hoạt động lần này, có khả năng sẽ không tham gia” Thư kí Lưu nghĩ một chút, vẫn nhịn không được mà muốn nói thêm một câu. Thái độ này của tổng giám đốc, nếu như Tô thị không tham gia, vậy thì hoạt động lần này có lẽ cũng không cần phải tổ chức nữa.
Cho nên, thư kí Lưu cảm thấy, chuyện này cần phải hỏi rõ.
“Đợi xem xem.” Nguyễn Hạo Thần khẽ nhíu mày, anh ngược lại không ngờ tình hình hiện tại của Tô thị lại gay go như vậy,
anh muốn thông qua chuyện này để thử dò xét Tô Khiết, những thành tích của Tô Khiết ở trường, anh cũng đã sớm biết, hơn nữa bốn năm nay, cô cũng không có bất kì một tác phẩm thiết kế nào.
Vốn dĩ anh đã nghi ngờ, cô học thiết kế chỉ là để ngụy trang.
Cho nên, anh thật sự không xác định được rốt cuộc cô có hiểu thiết kế hay không.
Nếu như anh quá ép buộc thì sẽ hoàn toàn ngược lại?
“Phải.” Thư kí Lưu càng thêm hiểu rõ ý của giám đốc, đợi xem xem? Đợi cái gì? Đương nhiên là đợi nhà họ Tô, nếu như đợi được nhà họ Tô tham gia thì hoạt động lần này sẽ tiếp tục tổ chức, nếu như Tô thị không tham gia, vậy hoạt động lân này sẽ…
Nói đến đây, Tổng Giám đốc chính là vì bà chủ.
Lúc này, ông cụ Nguyễn và vợ của ông cũng đã thấy được video phỏng vấn liên quan đến Kiêu Thiên Lý.
“Ông xem này, Tô Khiết này thật sự là quá mất thể diện.” Bà cụ Nguyễn vốn dĩ rất bất mãn với Tô Khiết nên khi nhìn thấy tin tức như vậy đương nhiên càng ghét Tô Khiết hơn.