Chương
“Không, anh ta chưa bao giờ xen vào việc của người khác, đặc biệt là phái nữ.” Bùi Vũ Ninh ngẩn người, tuy nhiên cô ấy vẫn nhanh chóng trả lời, cô ấy và Tư Đồ Không quen nhau từ nhỏ, cũng coi là rất hiểu Tư Đồ Không.
“Có lẽ là đột nhiên tâm huyết dâng trào? Bùi Vũ Ninh suy nghĩ giây lát rồi nói thêm một câu: “Có đôi khi đàn ông cũng xúc động như vậy.”
“Tư Đồ Không là kiểu đàn ông hay xúc động như vậy sao?” Tô Khiết hơi nhíu mày, đàn ông xúc động cũng là chuyện thường tình, nhưng tuyệt đối không phải kiểu đàn ông như Tư Đồ Không.
“Hơn nữa cho dù Tư Đồ Không là tâm huyết dâng trào đi bỏ tiền giải quyết chuyện trong nhà cho phụ nữ, nhưng vì sao phải đưa ra điều kiện như vậy? Đây là phong cách của Tư Đồ Không à?” Tô Khiết cảm giác chuyện này có thể không đơn giản như bọn họ nghĩ.
“Không phải, Tư Đồ Không không phải người đam mê nữ sắc, hơn nữa thái độ của anh ta với phái nữ luôn là không nóng không lạnh, chưa bao giờ để phụ nữ tới gần, theo tớ được biết, lớn như vậy rồi mà anh ta còn chưa từng có bạn gái.” Bùi Vũ Ninh lắc đầu, tình huống mà Khiết Khiết nói quả thật khó có khả năng xảy ra trên người Tư Đồ Không.
“Cho nên, Tư Đồ Không làm như vậy khẳng định là có nguyên nhân khác, hoặc phải nói là Tư Đồ Không nhằm vào người bạn kia của cậu.” Bùi Vũ Ninh âm thầm thở ra một hơi, hiển nhiên cô ấy không quá nguyện ý thừa nhận, nhưng hiện tại phần tích ra quả thật chỉ có khả năng này.
“Giậu đổ bìm leo mua người, còn muốn con gái nhà người ta không danh không phận khuất nhục ở bên anh ta năm năm, đây tuyệt đối không có khả năng là yêu, có khi là có hận thù gì cũng nên?” Khóe môi Sở Bách Hà giật mạnh, bổ sung cho Bùi Vũ Ninh.
“Có hận thù? Ý của chị là Tư Đồ Không làm những chuyện kia với cô ấy là vì có hận thù với cô ấy?” Bùi Vũ Ninh trợn tròn mắt: “Không, không có khả năng đi?”
Nếu thật sự như vậy, chuyện sẽ càng nghiêm trọng hơn, tính chất cũng càng tồi tệ hơn!!!
Nếu thật sự Tư Đồ Không làm ra chuyện như thế với con gái nhà người ta thì thật sự không thể tha thứ.
“Chị cảm thấy chuyện này rất có khả năng, sợ là chuyện này do Tư Đồ Không lên kế hoạch từng bước, cô gái kia không máy mắn rơi vào bẫy của Tư Đồ Không.” Sở Bách Hà kết luận, ở đây đều là người thông minh, chuyện đã được phân tích đến mức này, ai cũng hiểu được.
Chuyện này đã đủ rõ ràng.
“Hiện tại chị có một vấn đề, là đương sự, cô gái kia có hiện mình bị Tư Đồ Không bẫy không?” Sở Bách Hà suy nghĩ giây lát rồi hỏi ra một vấn đề.
“Khiết Khiết, bạn em có biết không? Hoặc là chị nên hỏi, rốt cuộc người bạn kia của em biết bao nhiêu?” Tuy rằng bình thường Sở Bách Hà thích tham gia náo nhiệt, nhưng hiện tại cô cũng vì đương sự là một người bạn của Tô Khiết, hơn nữa theo cô thấy thì Khiết Khiết rất quý người bạn này.
Nếu như vậy, chuyện này các cô không thể không quản đúng không?!
“Có lẽ cô ấy biết không nhiều lắm.” Tô Khiết hít mắt lại, với sự hiểu biết của cô về Liễu Ảnh, cô cảm thấy Liễu Ảnh biết không nhiều.
Nếu Liễu Ảnh biết tất cả là dò Tư Đồ Không bày ra, nếu Tư Đồ Không là kẻ thù, Liễu Ảnh tuyệt đối sẽ không nhận sự giúp đỡ của Tư Đồ Không, cũng tuyệt đối không có khả năng đi theo Tư Đồ Không năm năm.
Cho nên, Tô Khiết đoán rằng, năm đó trong nhà Liễu Ảnh xảy ra chuyện, Tư Đồ Không xuất hiện giúp cô ấy giải quyết chuyện trong nhà, sau đó Liễu Ảnh đồng ý đi theo Tư Đồ Không năm năm, nếu Liễu Ảnh biết thì có thể chỉ biết được như vậy.
Liễu Ảnh xinh đẹp, từ nhỏ đã là mỹ nhân, mà Liễu Ảnh đơn thuần từ nhỏ, lúc ấy có thể Liễu Ảnh chỉ nghĩ đơn giả rằng Tư Đồ Không coi trọng sắc đẹp của mình.
“Cho nên, Tư Đồ Không còn lừa gạt con gái nhà người ta?” Sở Bách Hà cao giọng hơn, trong giọng nói mang theo sự tức giận rõ ràng.